Trận phong ba chấn động toàn bộ Huyễn Thần Giới, kỳ thật do nàng khởi xướng.
- Sở công tử, rất xin lỗi.
Tần Thi cúi đầu.
- Tần cô nương, không cần như thế.
Sở Mặc đỡ nàng dậy, nói:
- Là ở ở Nhân Giới bị một chuyện ràng buộc không kịp tới, đã khiến các nàng đợi lâu.
Tần Thi tự trách:
- Nói cho cùng, chuyện này là do ta, không ngờ lại làm lộ thân phận Sở công tử, ta... Ta cũng không nghĩ chuyện sẽ như vậy.
Tần Thi nói xong, đôi mắt ửng đỏ.
Đổng Ngữ mím môi, mắt cũng đỏ nói:
- Hiện tại Lạc Anh và Lạc Ninh, đôi huynh đệ khốn khiếp đó đã đổ tất cả trách nhiệm lên công tử.
Sở Mặc khoát tay:
- Không sao, trong tay ta có chứng cớ.
Tần Thi than nhẹ:
- Có thời điểm, đại nhân vật làm việc chỉ nhìn lợi và hại, chứng cớ, trong mắt bọn hắn có cũng như không có.
Sở Mặc nhìn Tần Thi:
- Trí nhớ của ngươi khôi phục rồi sao?
Bởi vì Sở Mặc có thể nhận ra Tần Thi khác đi, còn Đổng Ngữ, nhìn qua dường như đã khôi phục dáng vẻ lúc trước.
Tần Thi gật đầu:
- Chuyện này còn phải đa tạ đan dược của công tử, tuy rằng không thể hoàntoàn khôi phục, nhưng cũng đã khôi phục hơn phân nửa.
Sở Mặc lộ vẻ vui mừng:
- Thật sự chúc mừng!
Tần Thi và Đổng Ngữ thấy Sở Mặc không để tâm chuyện lúc trước, tâm tình cũng thoải mái hơn. Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864616/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.