Chương trước
Chương sau
Ngũ hành chi tinh mộc không muốn trả thù, nguyên nhân căn bản là vì Sở Mặc. Nó không muốn thù hận liên lụy tới người này.

Tứ linh vừa nấp kỹ, bên thạch quan dao động, một đám đông hùng hùng hổ hổ từ trong đi ra.

Sở Mặc đã thông qua dịch dung biến dung mạo mình thành thanh niên tầm ba mươi tuổi.

Bởi vì ở đây cảnh giới mọi người đều bị áp chế đến Tiên Thiên, cho nên chẳng ai nghĩ hắn hiện tại có quan hệ gì với Sở Mặc hay Lâm Bạch.Những người đó vừa đi ra thì thấy Sở Mặc, liền trong không gian thu hẹp ai nấy đều nao nao.

Sở Mặc thấy Thượng Quan Nam đã lâu không gặp ở trong nhóm người này!

Đám người kia có nữ có nam, tổng cộng tám người, từ trong thạch quan nối đuôi nhau đi ra.

Sau khi đi ra, toàn bộ nhìn vào Sở Mặc.

Sở Mặc cũng chăm chú nhìn đám người kia, ánh mắt như thợ săn nhìn mồi khiến họ có cảm giác sởn tóc gáy, tâm trạng vô cùng khó chịu.

- Ngươi là ai?Một trung niên nam tử bên Thượng Quan Nam nhìn Sở Mặc lạnh lùng hỏi.

- Không thể tưởng được còn có người nhanh chân đến trước rồi, cũng không tệ, giúp ta bớt khó khăn rồi.

Sở Mặc thản nhiên nói xong, sau đó ngẩng đầu lên, nói:

- Giao hết tất cả bảo vật ra đây, còn nữa, có bao nhiêu ngũ hành chi mộc lấy ra. Ta có thể tha cho các ngươi đường sống.

- Hả? Ngươi nói gì? Ngươi lặp lại lần nữa xem?

Người trung niên bên Thượng Quan Nam đã rất cau có, vốn tưởng thuận lợi thu ngũ hành chi tinh mộc vào tay, nhưng không ngờ lại thất bại trong gang tấc. Ngũ hành chi tinh mộc biến mất không còn bóng dáng!

Cơ hội này, về sau cũng khói mà kiếm được!Mà trước đó, tất cả người trong Thượng Quan gia tộc cũng chưa từng ai có mệnh tốt như vậy!

Đáng tiếc vịt sắp đến miệng còn bay mất.

Đám người kia đang bất mãn, lại không thể tưởng được có cướp chờ ở chỗ này.

Thượng Quan Nam lạnh lùng nhìn Sở Mặc nói:

- Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?

- Nói chuyện với ai quan trọng gì. Ta đang cướp đấy! Nghiêm túc chút cho ta!

Sở Mặc quát lớn.- Cướp? Ngươi lại cướp chúng ta?

- Ha ha, thật hay ho, thật chán sống, không ngờ dám đến cướp của Thượng Quan gia.

- Tiểu tử, hôm qua không ngủ đủ giấc à, mau khẩn trương tự vẫn đi, như vậy còn có thể sống bên ngoài kia. Bằng không sẽ không còn cơ hội đâu!

Nam nữ Thượng Quan gia trào phúng.

- Thật sao?

Sở Mặc lộ nét cười lạnh như băng:

- Nếu ở bên ngoài, ta thật không dám nói lời này, nhưng ở trong này... Mình ta... Có thể đánh cả đám!- Đừng lôi thôi nữa, giết hắn!

Người trung niên trực tiếp hạ lệnh, chặn đánh giết Sở Mặc.

Thượng Quan Nam định ra tay, một thiếu niên hơn hai mươi tuổi ở bên cười lạnh nói:

- Giết gà cần gì tới dao mổ trâu? Công tử chờ ở đây, mình ta cũng đủ đánh chết hắn!

Người trẻ tuổi kia nói xong trực tiếp xông tới Sở Mặc!

Chỉ có vài bước, trong không gian nhỏ hẹp có áp lực đơn hướng, chỉ sinh ra khi tiến vào chứ đi ra không có áp lực. Bởi vậy, người Thượng Quan gia tộc đi với tốc độ cực nhanh, dù cảnh giới bị áp chế đến Tiên Thiên nhưng vẫn cảm nhận được chiến lực mạnh mẽ.Không gian mờ tối chợt hiện lên hàn quang!

Giữa hai ngón tay người thanh niên kia có một lưỡi dao mỏng như cánh ve. Nếu không nhìn kỹ thì gần như không thấy, gần như trong suốt!

Người trẻ tuổi cười lạnh, đao bay thẳng đến cổ họng Sở Mặc!

Mặc dù ở đây chỉ có thể phát huy lực lượng của Tiên Thiên, nhưng hắn đã từng trải qua chiến lực giai đoạn này, phát huy lực lượng của Tiên Thiên đến mức tận cùng! Hắn tự tin, một kích này không đánh chết tại chỗ thì cũng làm đối phương bị thương nặng!

Tiểu đao này cũng không phải vũ khí tầm thường mà là pháp khí cực kỳ sắc bén, đừng nói là cổ người, có là sắt thép thì cũng như đậu hủ!Trong mắt Sở Mặc xuất hiện chiến ý mãnh liệt.

Thân thể hắn nhìn qua như không nhúc nhích, nhưng trên thực tế, hai chân đạp Huyễn Ảnh Tật Phong Bộ, vận dụng tốc độ cao!

Ở đó, cũng chỉ có người trung niên như cảm nhận được gì, hét lớn:

- Thượng Quan Thiết cẩn thận!

Nhưng lúc này đã muộn!

Khoảng cách quá gần, tốc độ của Thượng Quan Thiết lại quá nhanh!

Hai ngón tay Thượng Quan Thiết mang theo pháp khí xông tới trước Sở Mặc, nở nụ cười độc ác, dường như đã thấy cảnh yết hầu tên không biết sống chết này tràomáu.

Bịch!

Thượng Quan Thiết bay ngược ra sau!

Nhưng trong không gian nhỏ hẹp, lao tới thạch quan chịu thêm áp lực kinh thiên. Cho nên bản thân Thượng Quan Thiết bay ra chưa đầy ba bước đã bị áp lực ép tới phun máu, lập tức ngất đi.

Lúc bọn họ tiến vào phải dùng một kiện tiêu hao hình chân tiên pháp khí mới vượt qua được áp lực. Nhưng hiện tại pháp khí đã bị hủy, những người này gần như cũng quên đi việc nơi này có áp lực!Bởi vậy, khi Thượng Quan Thiết bất tỉnh, Sở Mặc bùng lên, trong tay cầm một thanh trường kiếm trực tiếp đâm tới mi tâm Thượng Quan Thiết.

- Ngươi muốn chết!

Bên Thượng Quan gia lại có hai người trực tiếp xông lên muốn cứu Thượng Quan Thiết.

Sở Mặc chỉ lạnh lùng cười, hắn đang chờ điều này!

Thượng Quan Thiết đã mất đi chiến lực, giết lúc nào không được? Hắn lấy trường kiếm ra để dụ dỗ người bên trong.

Nói cách khác, áp lực không gian không phải thứ có thể đùa giỡn, dù là Sở Mặc cũng không dám nói mình có thể chống đỡ áp lực mà đồng thời tiến hành chiến đấu.Kiếm thuật, Sở Mặc vốn không am hiểu. Nhưng giờ đã khác, hắn đã có quá nhiều truyền thừa trong Quy Khư, dù là cái nào cũng đủ để khai tông lập phái!

Đối phó đám người Thượng Quan gia, Sở Mặc không muốn bại lộ Thí Thiên.

Sở Mặc cầm kiếm đứng trong không gian thu hẹp, đâm ra nhiều đóa hoa kiếm.

Toàn bộ không gian bùng lên những đóa hoa mai, đẹp đến không thật!

Nhưng trong đó có che giấu sát khí!

Mỗi một đóa hoa mai dừng trên người tu sĩ Thượng Quan gia đều nhuốm đỏ thành huyết hoa xinh đẹp!Vẻ hung dữ trong mắt hai gã tu sĩ Thượng Quan gia lập tức được thay thế bằng vẻ sợ hãi.

Gần như là trong giây lát, hai người bị vô số hoa mai vây quanh, chết thảm trong tiếng kêu gào thê thảm!

Dù chết ở Huyễn Thần Giới không phải chết thật, nhưng khẳng định tư vị đó có thể khiến hai người mang tâm lý oán hận thật lâu. Về phần thức hải có thể bị thương không thì không rõ, dù sao cũng chẳng tốt gì.

Phốc!

Một kiếm cuối của Sở Mặc đâm vào mi tâm Thượng Quan Thiết, đưa hắn ra khỏi Huyễn Thần Giới.Sau đó thu kiếm lẳng lặng nhìn năm kẻ còn lại của Thượng Quan gia:

- Cướp đây!

Còn lại năm người sắc mặt khác nhau nhìn Sở Mặc, tất cả đều tràn đầy rung động. Trung niên Thượng Quan gia xanh mét, trong ánh mắt có vẻ không thể tin nổi, kinh hãi nhìn Sở Mặc:

- Mai Hoa kiếm... Đây là tuyệt kỹ của Mai Mai Hoa chí tôn, ngươi có quan hệ gì với Mai Hoa chí tôn?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.