Chương trước
Chương sau
Tuy nhiên, hắn nghĩ một chút. Nếu hắn nói, có khi Gia Cát Lãng lại nổi điên ra tay với hắn, vẫn là bỏ qua thôi. Sở Mặc lại âm thầm truyền âm cho tiểu Kim:

- Thiếu nữ này có lai lịch như thế nào vậy? Sao nàng lại giúp chúng ta?

Nhưng tiểu Kim lại hoàn toàn thu liễm hơi thở, không trả lời hắn. SởMặc bất ngờ.

Chưa qua thời gian một chén trà, nửa bên mặt của Gia cát Lãng đã sưng vù như đầu heo, nhìn không thấy mắt.

Lẽ ra khi đến cảnh giới Thiên Tiên, bị thương do ăn vài cái tát chỉ tổn hại mặt mũi, chứ cũng chẳng làm gì được mấy tu sĩ cao cấp, chỉ một lát là khôi phục. Nhưng không biết tại sao, phân thân của Gia Cát Lãng lại không thể khôi phục được.

Chỉ có một giải thích, khi tát, thiếu nữ này đã sử dụng thần thông nào đó khiến gã không khôi phục thương thế được. Thật quá độc ác.Người ta nói vuốt mặt thì phải nể mũi, nhưng thiếu nữ này toàn đánh vào mặt.

Trong hư không lại truyền đến một ánh hào quang, đánh vào kiếm trận đang bao vây Tư Đồ Đồ. Kiếm trận bị nổ tung, Tư Đồ Đồ khôi phục tự do.

Lúc này, Tư Đồ Đồ cũng không chạy trốn nữa. Nàng ý thức được một chút sự việc, chỉ đứng yên đó nhìn.

- Ngươi…là Giới Linh thật sao?

Bí đánh cho thất điên bát đảo, rốt cuộc phân thân của Gia Cát Lãngcũng nhận ra vấn đề, không nhịn được lớn tiếng hỏi.

- Ngay từ đầu ta đã nói cho ngươi còn gì.

Trong không gian lại vang lên thanh âm của thiếu nữ.

- Thân là người khống chế quy tắc của Huyễn Thần giới, ngươi lại dám ra tay can thiệp chuyện của sinh linh trong giới hay sao?

Gia Cát Lãng liều mạng tránh công kích, đồng thời muốn dùng phép thuật khôi phục vết thương trên mặt.

Nhưng đều phí công vô ích, gã không thể tránh được công kích của thiếu nữ, cũng chẳng thể chữa thương.- Người khống chế quy tắc thì làm sao? Đây là Huyễn Thần giới, không phải Thiên giới của ngươi? Ai nói cho ngươi là Giới Linh không thể lấy việc công làm việc tư chứ. Ta thấy hai người kia thuận mắt, muốn giúp bọn họ thì đã sao.

Thiếu nữ không chút để ý, từ không trung bay tới, cười lạnh:

- Gia Cát gia của ngươi cũng vậy. Chẳng phải cũng lấy cường nhục yếu hay sao? Lại còn mặt mũi đến chỉ trích người khác cơ đấy.

- Ngươi…

Gia Cát Lãng sắp điên rồi. Gã hoàn toàn không nghĩ tới Giới Linh lại xấu xa, vô sỉ, lộ liễu vỗ ngực nói: ta bao che khuyết điểm, ta giúp bọn hắn đấy…- Ngươi không sợ chuyện này truyền đi à?

Gia Cát Lãng nghiến răng nghiến lợi nói:

- Kể cả ngươi có giết ta ở đây thì chuyện này chắc chắn sẽ bị truyền ra ngoài.

- Ồ, tùy ngươi. Các ngươi không tiến vào Huyễn Thần giới nữa thì thôi. Ta thèm vào cái lũ vô sỉ nhà ngươi vào đây nhé.

Lời của thiếu nữ khiến mọi người chấn động, mỗi người đều có suy nghĩ riêng.

Nhưng tất cả đều có cùng nhận thức: thiếu nữ này trong ngoài bấtnhất, bộ dáng và tính cách hoàn toàn không liên quan gì đến nhau.

Vẻ ngoài mềm mại, nhưng tính cách lại cứng rắn, cực kỳ bá đạo.

Không nói đến nàng có phải là Giới Linh hay không, nhưng khí phách như vậy cũng đủ khiến mọi người giật mình.

Gia Cát Lãng là ai? Là người mọi người công nhận là thiên chi kiêu tử của Thiên giới, một trong những Đế Chủ trẻ tuổi nhất…

Những ngày Chí Tôn còn chưa xuất hiện thì Đế Chủ…đại biểu cho sự vô địch.

Một người trẻ tuổi như vậy, mặc dù chỉ có một khối phân thân, nhưng dù ở đâu cũng không ai dám coi thường gã. Nhưng trước mặtthiếu nữ này, lại chỉ bị ăn tát.

Trong lòng Gia Cát Lãng đã phẫn nộ tột cùng.

- Được lắm. Hôm nay coi như Gia Cát Lãng ta có cơ hội thấy năng lực của Giới Linh Huyễn Thần giới, sau này chúng ta còn gặp lại.

Nói xong, phân thân này muốn sử dụng phép thuật, rời khỏi đây. Khối phân thân này hoàn toàn không phải là đối thủ của thiếu nữ. Ở lại chỉ có chịu nhục thôi. Về sau, gã vẫn còn cơ hội thu thập Sở Mặc và Tư Đồ Đồ.

Nhất là Tư Đồ Đồ, gã không tin, nàng không phi thăng Thiên giới.Đến lúc đó, lấy thế lực hùng mạnh của Gia Cát gia, muốn tìm được một tiểu tu sĩ phi thăng thì chẳng phải việc khó.

- Các ngươi chờ đó cho ta!

Phân thân của Gia Cát Lãng gầm lên đầy khuất nhục.

- Ta cho ngươi đi sao?

Thanh âm của thiếu nữ lại lạnh lẽo hơn.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên.Phân thân của Gia Cát Lãng nháy mắt biến mất, thẳng tắp rớt xuống dưới. Sau đó, một đoạn dây thừng xuất hiện từ mấy luồng sáng, trói chặt phân thân kia lại.

Thân hình của thiếu nữ từ từ hiện ra. Một tay nàng còn đang túm dây trói phân thân của Gia Cát Lãng. Nàng mỉm cười nhìn Sở Mặc và Tư Đồ Đồ, nói:

- Các ngươi đi theo ta.

Hoàng kim thỏ cũng vừa từ xa chạy về. Khi nãy nó mải chạy nhanh quá, không nghĩ rằng phân kia lại không đuổi theo nó. Nên sau một lúc, nó mới phát hiện ra, quay vòng trở lại.Thấy hoàng kim thỏ, Sở Mặc quyết định coi sinh linh này là bằng hữu. Nó rất trượng nghĩa, so với nhiều người còn tốt hơn.

Thiếu nữ cũng không dẫn họ đi xa quá, chỉ từ trên trời, bay xuống đất.

Không nói thêm bất cứ lời nào vô bổ, nhìn người bị đánh thành đầu heo đang nhìn nàng đầy thù hận, thở dài nói:

- Tu luyện được một phân thân ở cảnh giới Thiên Tiên cũng không dễ dàng, sao ngươi phải mang ra để đối phó với hắn chứ?

Tuy rằng thiếu nữ này nói rất nhẹ nhàng, nhưng tất cả người ở đâyđều thấy trong lời nói này có ẩn ý. Nhất là phân thân của Gia Cát Lãng, gã hoảng sợ nhìn thiếu nữ hỏi:

- Ngươi…ngươi muốn làm gì ta?

Thiếu nữ nhàn nhạt nhìn gã:

- Mệt ghê cơ! Ta đã nói với ngươi…ta là Giới Linh. Ờm, dù sao cũng chỉ là xưng hô thôi. Hiện tại, bản tôn của ngươi không những phải đối mặt với long ngưu mà còn phải đối mặt với long báo nữa đấy, nên chẳng biết được chuyện gì nữa đâu.

Phân thân kia hoảng hốt nói lớn:

- Ngươi là Giới Linh…ngươi không thể giết ta.- Ai là Giới Linh? Ngươi thì biết cái gì? Xin lỗi nha, nhưng ngươi phải chết!

Thiếu nữ ôn tồn.

Nói xong, nàng vươn bàn tay dài nhỏ, chạm nhẹ vào phân thân.

Phân thân kia trừng mắt, há hốc mồm, cả người kinh sợ tột độ:

- Ngươi…ngươi muốn hủy diệt triệt để ta ư…

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, phân thân kia biến mất, không để lại bất cứ dấu vếtnào. Nếu không phải mọi người đều nhìn thấy gã có khi còn nghĩ lúc trước chẳng có ai ở đây.

Tư Đồ Đồ sợ ngây người, lẩm bẩm:

- Đây là phép thuật nào mà lại có thể hủy diệt phân thân Thiên Tiên cảnh chứ?

Hoàng kim thỏ cũng sợ đến mức trợn ngược mắt. Nó chạy ra trốn sau Sở Mặc, mặc dù người nó to đùng, có trốn cũng như không.

Thiếu nữ không để ý đến hoàng kim thỏ, chỉ nhìn không khí nói một câu:

- Nếu ngươi lực chọn hắn, ngươi đừng có hai lòng, không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.