Lúc này, Sở Mặc lại nắm chặt Như Ý, Tị Họa, Nhập Địa của Thương Khung Thần Giám, ba vầng trăng máu này vẫn không có chút động tĩnh nào. Bên trong Thương Khung Thần Giám thì khoan khoái nhẹ nhàng như cũ, mấy con cá Tạo Hóa đang bơi qua bơi lại trong nước, vô cùng tự do tự tại.
Sở Mặc không tìm thấy ao Luân Hồi ở trong Quy Khư, cũng khôngtìm thấy cơ duyên thuộc về Gà Trống Lớn, nhưng chuyện như vậy thì không thể miễn cưỡng được. Cho nên ngay cả Gà Trống Lớn cũng như đã hoàn toàn quên mất chuyện đó, chưa từng nhắc lại với Sở Mặc.
Mọi thứ đều không có chút thay đổi nào.
Sở Mặc lại thi triển thuật Phong Thủy, không ngừng bấm độn trong lòng, muốn tính ra thân phận và lai lịch của người trước mắt.
Nhưng, mọi kết quả tính toán đều chỉ hướng một sự thật mà Sở Mặc không dám tin.Cỗ quan tài này… thực chất là trống rỗng!
Đây là một cỗ quan tài rỗng? Sở Mặc trợn to hai mắt, trong lòng nghi ngờ cực độ.
Một quan tài rỗng sao phải mang ra đặt ở đây? Chẳng lẽ là… đang trấn áp thứ gì?
Trước khi được phần truyền thừa thuật Phong Thủy, Sở Mặc chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy, nhưng bây giờ hắn đã hiểu ra rất nhiều chuyện.Nhưng nếu ngay cả quẻ tính của thuật Phong Thủy đều cho thấy đây là một cỗ quan tài rỗng, vậy thì… kể cả mình đẩy nắp quan tài ra, chắc cũng không việc gì đâu nhỉ?
Sở Mặc nghĩ thầm, đi về phía quan tài đá.
Một bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864582/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.