- Mở ra cho ta. Sở Mặc rống to một tiếng, vang vọng trong tòa đại điện trống trải.
Kẹt kẹt!
Cánh cửa gỗ này cuối cùng phát ra một tiếng khô khốc khó chịu, bị Sở Mặc đẩy ra một cái khe nhỏ.
Ầm!
Bên trong một nguồn khí tức bạo ngược chợt phát ra.
Sở Mặc bất ngờ không kịp đề phòng, cả người trực tiếp bị đánh bay ra. Ầm một tiếng đập vào bức tường phía sau.
Cho dù hắn đã là thể chất tổ cảnh, kim cương bất hoại, nhưng cái này vẫn làm Sở Mắc choáng váng đầu óc, hôn mê nữa ngày.
Trên mặt Sở Mặc lộ ra vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm:
- Giới Linh… lão nhân gia ông đang chơi ta sao? Phía sau cánh cửa đó… rốt cuộc đang giam giữ cái gì? Sao lại đáng sợ như vậy?
Nói xong, ánh mắt của Sở Mặc ngước nhìn về phía đó.
Còn may, cánh cửa bị đẩy ra cũng không có khép lại, mà mở ra phân nữa. Nguồn khí tức bạo ngược đó cũng không có phát ra nữa, giống như vừa nãy tất cả chỉ là ảo giác của Sở Mặc.
Sở Mặc đứng dậy, xoa xoa cái mông, lại đi về bên phía đó, thuận theo cánh cửa mở ra phân nữa, trực tiếp vào căn phòng bên trong.
Trong phòng đang đứng một người!
Sở Mặc vừa nhìn thấy người này, suýt chút nữa bị dọa sợ, trái tim cũng đập rất mạnh.
Vì khí tức trên người người này thật sự là quá đáng sợ!
Sở Mặc nhìn không rõ tướng mạo của y, toàn thân trên dưới y đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864575/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.