- Cút! Sở Mặc một chân đá vào mông Đại Công Kê:
- Đừng làm hư bọn trẻ!
Đại Công Kê lập tức nhảy ra tránh, cười lạnh:
- Tiểu tử ngươi không biết kính già yêu trẻ chút nào!
Mọi người đều không kìm được cười lên, không khí bi thương cũng theo đó giảm đi rất nhiều.
- Cái này mới đúng đấy… Đại Công Kê lẩm bẩm một câu. Nó sống rất nhiều năm, thấy qua nhiều sinh ly tử biệt, nhưng vẫn không thích không khí bi thương.
Cuối cùng Sở Mặc dặn dò với mọi người:
- Nếu những đứa trẻ này có ai không muốn rời khỏi gia hương, không cần cưỡng cầu.
Đám người Thẩm Ngạo Sương và Hoa Tam Nương đều gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
Sau cùng, Hoa Tam Nương và Hạ Phong thành 1 đội. Hoa Tiểu Nha và Hoàng Hạ thành 1 đội. Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết thành một đội. Tỷ muội Thẩm Ngạo Băng và Thẩm Ngạo Sương thành 1 đội. Tổng cộng bốn đội nhân mã dẫn đám thiếu niên này lần lượt đi theo bốn hướng khác nhau.
Hẹn gặp nhau ở Cổ Trấn lối vào Quy Khư.
Còn về phương hướng Sở Mặc đi, mọi người cũng không có hỏi. Vì bọn họ đều biết hôm đó Đại Công Kê nói một số chuyện với Sở Mặc hình như rất quan trọng. Sở Mặc bây giờ nhất định là muốn đi xử lý chuyện đó.
Chia tay với mọi người, Sở Mặc một mình đi quanh một vòng, dùng thuật suy diễn của Phong Thủy thần thông tìm ra một số dư nghiệt của Thiên Ngoại, trực tiếp tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864573/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.