Cảm giác hắn giống một con hổ nằm trong bụi cỏ, nó không tấn công không có nghĩa nó không nguy hiểm. Không phải ai cũng dám lại gần.
- Hiện ngươi biết chưa?
Sở Mặc nhìn thiếu niên bị đánh đến đơ người kia hỏi.
Thiếu niên bị dọa sợ, ánh mắt không né tránh được nữa, chỉ biết ngây ngốc nhìn Sở Mặc. Đôi mắt Sở Mặc như một vũ trụ mênh mông vô cùng tận, lại có gì đó lóe ra khiến thiếu niên thoắt cái bị hấp dẫn.
- Ngươi tên là gì?
Sở Mặc trầm giọng hỏi.
Lúc này, thanh âm của Sở Mặc với người khác cũng chẳng có gì, chỉ hơi trầm thấp hơn bình thường một chút. Nhưng với thiếu niên này lại giống như một ma lực, khiến y không còn muốn phản kháng.
- Tên ta là Lưu Hạ.
Thiếu niên đờ đẫn đáp
- Tại sao ngươi lại ở đây?
- Ta là thiên tài được chủ nhân lựa chọn…
Sở Mặc không ngừng đặt câu hỏi, bí ẩn dần được tháo gỡ. Tuy nhiên, có rất nhiều điều Sở Mặc muốn biết nhưng thiếu niên này lại chẳng nói được gì.
Ví dụ, hơn một năm trước ở cổ trấn đã xảy ra chuyện gì. Những người ở Nhất Kiếm và Phi Tiên đã đi đâu rồi?
Lúc thiếu niên đến, nơi đây hầu như chẳng còn người sống
- Ngươi có biết ngoại trừ bọn ngươi, trên trấn này còn ai không?
Sở Mặc lại hỏi.
Lưu Hạ đáp:
- Một thời gian trước, chủ nhân bắt được một người, nhốt trong địa lao.
- Ai?
Sở Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864557/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.