Mà lão tổ Nhất Kiếm này lại bị các tên Khổ Tu Thiên Ngoại khác chém thành bảy tám khối.
- Thúc tổ!
Người của Nhất Kiếm cùng Hạ Phong và Hoa Tiểu Nha lợi dụng cơ hội này đã thoát khỏi vòng vây, nước mắt rơi như mưa, phát ra tiếng kêu bi thảm.
- Đi mau! Không được phụ sự hy sinh!
Lão bà Nhất Kiếm giờ phút này cũng bị rất nhiều người vây quanh, phát ra tiếng hô thê lương.
Hạ Phong cắn răng nói:
- Đi!
Mang theo đám người Hoa Tiểu Nha, Thẩm Ngạo Băng và Thẩm Ngạo Sương, cùng nhau bảo hộ Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoa Tiểu Nha, Hoàng Họa và một ít đệ tử trẻ tuổi, liều mạng đi về phía xa.
Lý Trúc vẫn đứng ở đằng xa, trong con ngươi âm u lạnh lẽo hiện lên một chút khinh thường, phân phó nói:
- Giết hết mấy lão già kia đi.
Nói xong hắn liền đi tới chiến trường ở một chỗ xa.
- Con muốn làm gì?
Lý Hoành ở phía sau hỏi.
- Chiến đấu bên này đã không có cái gì có thể trì hoãn. Ta nói rồi, ta muốn tự tay xé xác Tần Hiểu!
Lý Trúc cũng không quay đầu lại mà rời đi.
…
Sáng sớm hôm sau, trên khoảng không trấn cổ gần cửa Quy Khư bị một tầng huyết sắc nhàn nhạt bao phủ.
Toàn bộ trấn cổ gần như không có bất kỳ sinh khí, tràn ngập mùi vị huyết tinh.
Phi Tiên và lớp người già của Nhất Kiếm đã tử vong hầu như không còn trong trận chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864546/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.