Bởi bọn họ phát hiện, nếu cứ đi cùng Sở Mặc sẽ rất an toàn. Hơn nữa, hình như người có quan hệ càng gần gũi với Sở Mặc thì càng may mắn. Bọn họ đều muốn trong thời gian tới kéo gần quan hệ với Sở Mặc một chút. Ừm, nói trắng ra là, muốn nịnh bợ Sở Mặc để xem có thể có kỳ tích xảy ra hay không.
Tuy rằng ý nghĩ này hơi khiến người ta cảm thấy không thoải mái, nhưng đây lại chính là giang hồ.
Nịnh cao dẫm thấp, không khác gì cái này.
Chu Tuấn cũng không muốn cưỡng ép, trên thực tế y cũng không có tư cách đi ép buộc những người đó, bởi vì mấy đệ tử còn sót lại của Tây Hải phái này, cho dù là thân phận địa vị hay cảnh giới, đều cao hơn Chu Tuấn rất nhiều
- Vậy, mọi người tự bảo trọng!
Chu Tuấn chắp tay hướng về phía mấy sư huynh đệ của y, sau đó lại vái chào thật sâu về hướng Sở Mặc:
- Tạm biệt!
Nói xong, Chu Tuấn liền dứt khoát bước chân vào cánh cổng ánh sáng kia, trong nháy mắt, thân hình của y đã hoàn toàn biến mất.
Sau đó, cánh cửa ấy cũng biến mất luôn cùng Chu Tuấn.
Những người khác, khi thấy cánh cổng ánh sáng này biến mất đều sửng sốt hồi lâu, bọn họ còn tưởng rằng cánh cổng ánh sáng này sẽ tồn tại một lúc, như ban đầu khi đi vào, nên vẫn có một vài người còn đang do dự vốn dĩ chưa kịp làm ra phản ứng.
Lúc này, một đệ tử khác của Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864511/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.