Sở Mặc lập tức sửng sốt. Hoa Tiểu Nha nói cũng hơi có lý.
- Nếu không, ngươi thử cắt một vệt ở tay, nhỏ chút máu lên nó xem sao. Sở Mặc nói vô trách nhiệm.
- Sao ngươi không thử?
Hoa Tiểu Nha tạc mao nhìn Sở Mặc.
- Nếu để ta thử, chẳng may là bảo bối thì nó là của ta đó.
Sở Mặc giật giật khóe miệng giải thích.
Hoa Tiểu Nha suy nghĩ một chút, đưa ra quyết định, vẻ mặt hùng hồn như kiểu thấy chết không sờn:
- Không phải chỉ mất vài giọt máu thôi ư, chị đây chấp hết!
Sở Mặc nhìn Hoa Tiểu Nha như nhìn người điên. Còn nàng lại thờ ơ, cắt tay, nhỏ máu vào thân kiếm. Mọi người đều khẩn trương tập trung nhìn.
Một phút
Hai phút
Rồi ba phút
Sau mười mấy phút mà cái kiếm kia vẫn không có xíu phản ứng nào
- Thất bại rồi sao!
Hoa Tiểu Nha khó chịu, đôi con ngươi linh động đảo qua đảo lại, mồm lầu bầu:
- Hay ta nhỏ ít máu quá? Mà cũng có thể là máu ở ngón tay không đủ thuần khiết.
- …
Mọi người không biết nói gì, đều tự nhủ, ngươi quá chấp nhất rồi đó.
- Tức quá đi!
Hoa Tiểu Nha lầu bầu, vỗ một cái thật mạnh vào chuôi kiếm hu Tuấn đứng ở chỗ xa hơn, thầm nghĩ: không phải tất cả việc tốt đều đến chỗ các ngươi chứ?
Nhưng đúng lúc này lại có dị biến phát sinh. Thanh kiếm nguyên bản bị cắm trong tảng đá, mặc cho Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864505/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.