- Điều này
Triệu Khánh lúc đầu sững người, sau liền cười gượng:
- Công tử nói có lý, là do chúng ta quá tham lam.
Chu Tuấn sốt ruột, muốn nói gì đó nhưng lại không dám tùy ý xen vào.
Sở Mặc khẽ than nhẹ một tiếng, nói:
- Lần này, tứ đại môn phái xếp đặt một cạm bẫy lớn. Vốn dĩ ta cho rằng cạm bẫy này chỉ nhắm vào một mình ta, tuy nhien, ta vừa biết được một số việc, dẫn tới kết luận này. Cạm bẫy này
Sở Mặc nhìn quanh những người ngồi đây:
- Lập ra nhằm vào tất cả mọi người không thuộc tứ đại môn phái.
- Á?
- Sao có thể chứ?
- Bọn họ muốn làm gì?
- Lẽ nào muốn một lần gài bẫy hãm hại hết tất cả những đệ tử trẻ tuổi của các môn phái khác trên đời này?
Những đệ tử Tây Hải phải nãy giờ yên lặng, cuối cùng cũng khôngkìm chế được rỉ tai thì thầm, nhỏ to bàn luận.
Triệu Khánh có chút không tin tưởng nhìn Sở Mặc:
- Lời này của công tử có chứng cứ không?
- Đương nhiên có chứng cứ.
Sở Mặc chắc chắn nhìn Triệu Khánh:
- Tuy nhiên, chứng cứ này chỉ hữu dụng với một mình ta, không cách nào đưa ra cho Triệu chưởng môn xem, cho nên ta mới nói Triệu chưởng môn có thể tin, cũng có thể chọn lựa không tin.
Triệu Khánh mơ hồ hỏi:
- Vậy bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?
Sở Mặc thở dài:
- Triệu chưởng môn cũng đừng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864494/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.