Sở Hàn cười khổ nói:
- Cái loại cảm giác này giống như là Tiên cung từ trên trời giáng xuống, thế hệ các ngươi hoàn toàn không thể nào cảm thụ được cuồng nhiệt năm đó, trên thực tế, cho dù là thế hệ như ta… cũng không thể cảm thụ được. Nhưng năm đó nhóm sư tổ của ta đã ghi chép lại loại cảm giác này và truyền thụ lại.
Than nhẹ một tiếng, Sở Hàn thì thào nói:
- Lúc ấy không ai có thể nghĩ tới chuyện này thật sự không phải là may mắn của Nhân giới, mà là tai nạn.
Sở Mặc khẽ cau lông mày nhìn Sở Hàn.
Sở Hàn nói:
- Sau khi nó rơi xuống thế giới chúng ta liền tạo thành một thế giới độc lập, không hợp với… Nhân giới chúng ta! Sau khi trải qua sự hưng phấn lúc ban đầu, các đại nhân vật muốn chiếm lĩnh hoặc thăm dò mảnh đất tiền này rốt cục phát hiện ra Quy Khư hạn chế tuổi xương cốt. Sinh linh có xương vượt qua năm mươi năm không thể tiến vào. Có lẽ đây là quy tắc vốn có của nó, cũng có thể là quy tắc sau khi tiến vào Nhân giới mới có. Tuy nhiên… những cái này cũng không đáng nói. Quan trọng là…. Gần như không ai có thể sống sót trở về sau khi tiến vào Quy Khư!
- Không phải tứ đại phái cũng chiếm đoạt Quy Khư vô số năm sao?
Sở Mặc nhẹ nhàng trào phúng một câu.
- Đúng vậy, bởi vì tuy rằng gần như không ai có thể còn sống trở về, nhưng chung quy… vẫn có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864484/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.