- Công tử, cảm ngươi ngươi!
Hai đầu gối của Hoàng Họa khẽ khuỵa, muốn quỳ xuống với Sở Mặc.
- Không cần như vậy.
Sở Mặc đưa tay giữ chặt Hoàng Họa, lại đột nhiên phát hiện nước mắt của cô nương này đã rơi xuống.
Sở Mặc ấn Hoàng Họa ở trên một cái ghế, sau đó nói:
- Mặc kệ là phát sinh cái gì, chung quy đã qua rồi.
- Ta không biết thân thế của mình.
Hoàng Họa yên lặng chảy nước mắt, bỗng nhiên mở miệng, nhẹ giọng nói ra:
- Nhưng ta khẳng định mình không thuộc thế giới này.
Sở Mặc ngẩn ra.
Hoàng Họa nói tiếp:
- Ta được sinh ra ở Quy Khư.
Sở Mặc lập tức cả kinh, có chút khó tin nhìn Hoàng Họa.
Đại Công Kê đã từng nói, Quy Khư là từ Thiên giới rơi xuống, đây chẳng phải là nói Hoàng Họa vốn là sinh linh thiên giới sao?
Đó là cái gì? Thiên thú?
Trò đùa này có phải là hơi quá không?
- Ta không biết ta là chủng tộc gì, nhưng khẳng định không phải khuyển tộc…
Sắc mặt Hoàng Họa trở nên hồng, chủ động giải thích:
- Ta sống ở Quy Khư một thời gian dài, sau đó có một ngày ta leo ra từ bên trong, gặp dưỡng mẫu của ta, ân, là một bạch xà tu luyện mấy ngàn năm.
Vẻ mặt Hoàng Họa trở nên nhu hòa rất nhiều:
- Nàng lúc ấy hẳn là muốn ăn ta, khi đó ta rất yếu, căn bản không có năng lực chống cự. Nhưng cuối cùng nàng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864480/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.