Ai ngờ kẻ đứng trên lôi đài này lại hoàn toàn không thèm nể nang Sở Mặc chút nào, nói một cách lạnh lùng:
- Ngươi là cái thá gì? Xen vào việc của người khác!
Nói xong thế mà lại tiếp tục quay mặt sang hướng vị quan điều hànhtrật tự lôi đài:
- Người này tự tiện can dự vào trật tự thi đấu của lôi đài, theo quy định của đại hội Tông Môn, thì phải xử phạt ra sao?
- Này...
Quan điều hành trật tự lôi đài là người của Tây Hải phái, lúc này cũng không nhịn nổi mắng thầm trong bụng: Mẹ nó, quá là không biết xấu hổ rồi, có giỏi sao ngươi không khiêu chiến với hắn luôn đi! Đá quả bóng cao su này cho ta để làm gì?
- Sao? Ngươi muốn thiên vị ư?
Gã này lạnh lùng hỏi. Lúc này quan coi lôi đài rùng hết cả mình, nếu bị gắn cái mác thiên vị, thì đây sẽ là một cú đánh nặng nề với chính y và cả Tây Hải phái.
Lập tức liền lắc đầu nói:
- Chức trách của ta là quan coi lôi đài, tuyệt đối sẽ không thiên vị bất kỳ ai.
- Vậy ngươi nói đi, người gây rối loạn trật tự của lôi đài phải bị tội gì?
Gã đang đứng trên lôi đài cười lạnh nói, chỗ sâu trong ánh mắt nhìn về phía Sở Mặc không giấu nổi một tia đắc ý. Sở Mặc nhíu mày, rốt cuộc đã hiểu được. Mục đích mà người này nhắm tới khi muốn giết Đông Phương Bạch là chính mình!
Ý nghĩ tiếp theo xuất hiện trong đầu chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864471/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.