Nhưng như vậy thì còn gì là vui đúng không?
Mọi người uống rượu cùng nhau chính là muốn được tận hưởng không khí có chút men say như vậy. Nếu không phải là do Hoa Tiểu Nha hơi quá đà, cứ thấy con gái là xông lên trêu ghẹo.
Hoàng Họa mang Hoa Tiểu Nha đến phòng cho khách trước, sau đó liền mang Thẩm Tinh Tuyết lúc này cũng đã say khướt trở về phòng. Gà Trống Lớn vốn dĩ là không góp mặt, tên này từ lúc đặt chân đến Trung Thần đảo, vẫn cứ lải nhải nói là cảm ứng được một luồng hơi thở của chim thần nguyên thủy ở đây, bèn tự mình bỏ đi tìm kiếm cơ duyên.
Cuối cùng, trong phòng cũng chỉ còn lại ba người Sở Mặc, Hoàng Họa và Diệu Nhất Nương.
Phía người bên Nhất Kiếm cũng thật là kỳ cục, mặc kệ Hoa Tiểu Nha phá phách ở bên này, mà cũng chẳng có ai buồn tới hỏi thăm lấy một câu.
Phá tan những ảo tưởng về hình tượng của tứ đại môn phái đứng đầutrong nhân giới.
Nhất Kiếm không quy củ, chưởng môn của Phi Tiên lại đi thích phụ nữ, trong một đám người khổ tu của Thiên Ngoại lại xuất hiện một tên rác rưởi, rồi còn Cô Thành cũng thích kiếm chuyện khiến người khác sinh ghét.
Đúng, đây chính là tứ đại môn phái đứng đầu trong nhân giới.
Trong lòng Sở Mặc có chút buồn bực.
- Không ngờ tửu lượng của ngươi lại tốt như vậy? Nhìn Hoàng Họa vừa đưa mọi người trở về, Diệu Nhất Nương mở miệng khen một câu.
Hoàng Họa cười hơi ngượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864466/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.