- Cái gì giang hồ, sao ta không hiểu lắm ●⌒●
Thẩm Tinh Tuyết nhìn Diệu Nhất Nương và Sở Mặc với vẻ mặt mơ hồ.
Hoàng Họa lắc đầu:
- Ta không hiểu nhiều về những chuyện này, nhưng xưa kia khi ta còn nhỏ yếu, thì thường hay có những kẻ mạnh hơn muốn giết chết ta. Lúc đó ta từng nghĩ, rốt cuộc ta đã trêu chọc đến họ bao giờ, ta không chiếm lãnh địa của họ, cũng không tranh giành tài nguyên với họ, nhưng bọn họ cứ hễ thấy ta là đã không duyên không cớ muốn giết ta rồi. Đôi mắt sáng trong như sao trời của Thẩm Tinh Tuyết nhấp nháy, để lộ ra vẻ hồn nhiên:
- Rồi sau thế nào
- Sau này khi đã phải trải qua vô vàn nguy hiểm, ta mới hiểu ra một lẽ.
Hoàng Họa nhẹ giọng nói:
- Những kẻ muốn giết ta có lẽ là vì sợ, sợ sau này khi ta trưởng thành sẽ quay lại giết bọn họ.
- Đây là lý do quái gở gì chứ?
Thẩm Tinh Tuyết nghe xong ngạc nhiên tới mức không khép miệnglại được.
Hoàng Họa nói với vẻ thành thật:
- Những quy tắc trong thế giới của nguyên thú thực ra đơn giản hơn so với loài người rất nhiều, chính là cá lớn nuốt cá bé, cho nên có rất nhiều chuyện đã xảy ra mà chẳng cần lý do nào hết. Việc ta vừa kể, cũng chỉ là lý do mà ta nghĩ ra hộ bọn họ, sau khi khai thông được linh trí thôi.
Khóe môi Thẩm Tinh Tuyết khẽ giật giật, sau đó nhìn Diệu Nhất Nương:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864464/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.