Sở Mặc trực tiếp đá lão Phương ra, lão Phương còn bất mắt nhìn Sở Mặc dựng râu trừng mắt:
- Tiểu tử, ta cùng thế hệ ông nội ngươi đấy! Ngươi phải hiểu được cách tôn trọng người già!
- Tụ nguyên khí trận là cho các hài tử của Phiêu Diêu Cung dùng, ngài dùng không thích hợp.
Sở Mặc giải thích
- Sao không thích hợp? Ai tu luyện không cần nguyên khí?
Lão Phương lập tức nóng nảy trừng Sở Mặc.
Sở Mặc cười khan nói:
- Không phải ý đó, ý của ta là tòa tụ nguyên khí trận này chỉ tăng gấp mười, chuyên dùng cho tiểu hài tử, đương nhiên tiến cảnh cực nhanh...
- Mười... gấp mười...
Phương Minh Thông ngây ra như phỗng:
- Thế chẳng phải là nói Phương Tường nhà ta là tuyệt thế thiên tài? Cho dù không có trận này, bảy mươi ngày cũng có thể đạt tới hoàng cấp tầng ba long tượng lực?
Sở Mặc nhìn lão, thiên phú của Phương Tường không sai, tuy nhiên nói bảymươi ngày có thể bước vào hoàng cấp tầng ba đúng là nói linh tinh.
Tu luyện đâu thể tính toán như thế?
Nghiêm chỉnh mà nói, cho dù không có tụ nguyên khí trận, lấy thiên phú của Phương Tường, tối đa là khoảng một năm rưỡi có thể bước vào hoàng cấp tầng ba!
Hiện giờ có tụ nguyên khí trận tăng thêm, hơn nữa Sở Mặc dốc lòng dạy bảo, muốn tăng chậm cũng không được.
- Ha hả, không thể tưởng được, Phương gia ta cũng có một thiên tài chân chính.
Phương Minh Thông ngây ngô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864456/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.