- Nếu ta vẫn muốn duy trì pháp trận Dưỡng Hồn thì sao? Sẽ như thế nào?
Sở Mặc hỏi.
- Ngươi thật là cố chấp!
Giới Linh nhìn thoáng qua Sở Mặc.
- Ta muốn biết đáp án chứ không phải đánh giá.
- Nếu vẫn muốn duy trì cho pháp trận Dưỡng Hồn hoạt động như thế bọn họ chẳng khác gì luôn luôn bế quan tu luyện cả.
Giới Linh nhìn sâu vào Sở Mặc:
- Nhưng…
- Nhưng cái gì?
Sở Mặc hỏi.
- Nhưng tiếp tục như vậy không tới 10 năm, người thân bạn bè của ngươi, thần hồn của bọn họ sẽ hoàn toàn biến thành âm linh! Đây là chuyện thứ hai ta muốn nói cho ngươi.
Giới Linh nhìn Sở Mặc, trầm giọng nói:
- Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta ngăn ngươi không nên duy trì liên tục pháp trận Dưỡng Hồn, bởi vì khi đã trở thành âm linh, bọn họ sẽ hoàn toàn từ bỏ thân thể. Một ngày kia bọn họ tu luyện tới cảnh giới cực cao cũng có thể nghịch chuyển âm dương hóa thành thực thể. Nhưng mà nếu như vậy giữa bọn họ và ngươi không còn cùng một chủng tộc nữa. Hơn nữa âm linh tu luyện tàn khốc hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ngươi, dùng một câu đơn giản mà nói thì chính là cắn nuốt người khác để làm mình hùng mạnh. Bọn họ không đi đến được bước kia thì thật sự khó nói.
Sở Mặc ngẩn người, một lúc lâu sau cũng chưa thể phục hồi tinh thần.
Âm linh, chủng tộc này hắn đã nghe nói qua. Nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864450/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.