Hơn nữa còn có rất nhiều chuyện và người khác chưa xử lý.
Còn có cả hàng trăm vạn đại quân của Sở Quốc nữa.
Hiện giờ cũng là rắn mất đầu.
Hết thảy đó đều là cục diện lớn vô cùng rối rắm.
Lúc đó Sở Mặc thật sự có kích động muốn buông tay bởi vì lấy cảnh giới bây giờ của hắn thì thiên hạ to lớn thế làm sao lại không thể đi?
Chỉ cần tu luyện bình thường, chỉ cần tích lũy đủ nguyên liệu Ngũ Hành Đạo thì hắn có thể trực tiếp phi thăng lên Linh giới.
Nếu là như vậy hắn như thế nào lại làm… thất vọng những người đã trả giá hết thảy vì Sở Quốc chứ?
Sở Yên, Vương Đại Phát, Hứa Phù Phù, Hà Húc...
Lần lượt từng gương mặt những người đó lúc còn sống không ngừng hiện ra trước mặt hắn, tiếng nói tiếng cười còn vang bên tai.
Nếu cứ như vậy buông xuôi, cứ như thế mà rời đi thì Sở Mặc cảm thấy bản thân không còn cách nào tìm ai mà đòi công đạo nữa.
Nghĩ đến ông nội, nghĩ đến tiểu thúc thúc Phàn Chí Viễn còn chưa kịp hưởng thụ sự phấn khích của thế gian này, Sở Mặc có cảm giác tim như bị dao cắt.
Buồn cười là mình lại còn muốn cho tiểu thúc thúc sau này trở thành vua của Nhân giới, kết quả… ngay cả tính mạng cũng không hiểu sao lại mất đi nữa.
Mà tất thảy đây đều là do hắn!
Sở Mặc đau lòng, tự trách, thống khổ.
Cảm giác này tuy là có thể nhìn thấy Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864445/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.