Sở Mặc thở dài trong lòng một tiếng, chỉ có thể đem biểu hiện bình tĩnh này của Đổng Ngữ kết luận vì Đổng Ngữ cho tới nay đã nghĩ phải quên đi hết quá khứ.
Điều này đã thành một loại chấp niệm của nàng. Là việc mà sâu trong nội tâm của nàng muốn làm nhất.
- Hai vị nếu coi ta trở thành bằng hữu, như vậy ta nhất định sẽ cố gắng hết khả năng để giúp đỡ các ngươi.
Sở Mặc nhìn Đổng Ngữ và Tần Thi nhỏ giọng nói:
- Hơn nữa… xem như hiện tại ta đây đã biết được bí mật lớn nhất của các ngươi rồi.
Đổng Ngữ chạy đến đem thịt hầm từ trong nồi ra, cười hì hì nói:
- Đúng nha, bí mật lớn nhất của chúng ta chỉ có ngươi biết nha!
- …..
Tần Thi không nói gì cả mà nhìn Đổng Ngữ. Thật sự là không tim không phổi à nha!
Trên mặt của Sở Mặc cũng là không khác biệt lắm. Nói:
- Cho nên ta đây cũng nhất định phải thẳng thắn một việc.
Ánh mắt của Tần Thi lập tức nhìn về Sở Mặc.
- Kỳ thật ta không phải là người Linh giới đâu… Ta đến từ Nhân giới!
Sở Mặc nói.
Ba!
Miếng thịt mà Đổng Ngữ vừa mới lấy từ trong nồi ra trực tiếp rơi trên mặt đất.
- Ai nha, ai nha… Ngươi nói ngươi hù dọa người ta như vậy làm gì? Thịt của ta…. Thịt a!
Vẻ mặt của Đổng Ngữ ngay lập tức hiện lên sự đau lòng.
Còn Tần Thi thì khóe miệng co giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864432/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.