Hí!
Bị Đổng Ngữ đụng tới phần xương ngực bị gãy, Sở Mặc phát ra tiếng kêu đau đớn, sau đó nói:
- Ta cảm thấy ngũ hành thủy hẳn có liên quan tới thủy, nhưng không rõ ràng nên phải đi theo con sông này vào trong, hy vọng sẽ có phát hiện.
Đổng Ngữ nao nao, sau đó nói:
- Thật ra ngươi cũng nghĩ giống ta.
- Ai biết... Địa phương quỷ quái này, đã vậy còn quá nguy hiểm. Sở Mặc thở dài một tiếng.
- Ha ha ha, ngươi yếu như vậy, làm sao dám nói không nguy hiểm?
Đổng Ngữ cười nhạo một câu, tuy nhiên cũng ngậm miệng lại, có chút ảo não mà nói:
- Tiểu thế giới chết tiệt, quy tắc chết tiệt, không ngờ lại áp chế cảnh giới chúng ta xuống Tiên Thiên... Còn sinh linh trong này không bị hạn chế, thật là đáng chết!
- Ngươi cũng đã gặp qua nguy hiểm sao?
Sở Mặc hỏi.
- Phí lời! Một con sói Kim Đan hậu kỳ, nhưng bản tiểu thư là ai chứ?
Đổng Ngữ vừa xử lý vết thương vừa cao ngạo nói:
- Chỉ dùng chút thủ đoạn khiến đại cẩu chạy tới tè ea quần! Sở Mặc có chút hoài nghi nhìn Đổng Ngữ, cũng rất nghi ngờ cụm từ chạy tới tè ra quần kia.
- Này, ánh mắt đó của ngươi là sao? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy một đại cẩu Kim Đan hậu kỳ có thể là đối thủ của bản tiểu thư sao?
Đổng Ngữ bị ánh mắt của Sở Mặc làm cho sợ hãi, xử lý vết thương không khỏi mạnh tay thêm vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864417/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.