Hoàng Hoa phân vân một hồi, khẽ nói:
- Công tử, hay là ta cùng người quay về Nhân Giới. Công tử ở Nhân Giới có lẽ vẫn còn nhiều việc phải xử lý.
Sở Mặc lắc đầu, cười nói:
- Không sao, tự ta có thể ứng phó được, nếu không thể ta lại tới tìm hai người.
Hoàng Hoa nhìn Sở Mặc, gật đầu:
- Vậy được rồi, lần sau công tử gặp lại Hoàng Hoa, Hoàng Hoa cólẽ đã tấn cấp lên Linh Thú rồi.
Đại Công Kê cụp mí mắt:
- Đại Công Kê vẫn là Đại Công Kê
-
Sở Mặc liếc nhìn Đại Công Kê không chút cảm xúc, sau đó vẫy tay, thân hình thoắt cái đã biến mất.
Sau khi dõi mắt tiễn Sở Mặc đi, Hoàng Hoa ngẩng đầu nhìn biển tên của toà cung điện tận cuối quảng trường, khẽ nói:
- Sở Cung Lai lịch của công tử không đơn giản mà, ở nơi nhưHuyễn Thần Giới lại có thể có một tòa cung điện của riêng mình, thật không tin nổi.
Đại Công Kê liếc Hoàng Hoa một cái, nói:
- Tiểu nha đầu nhà ngươi, lẽ nào cũng từng nghe danh Huyễn Thần Giới sao?
Hoàng Hoa nhìn Đại Công Kê:
- Đừng quá coi thường người khác.
- Đừng giả bộ như ngươi thật sự biết.
Đại Công Kê cười nhạt ho dù cả Sở Cung chỉ còn lại hai người bọn họ, Đại Công Kê cũng không quên đấu võ mồm.
Trên mặt Hoàng Hoa lộ một nụ cười bí hiểm, thản nhiên nói:
- Đừng tưởng trên đời này chỉ ngươi là có lai lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864381/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.