Sở Mặc ngẩn ngơ.
Giới Linh trầm giọng nói:
- Tuy nhiên, mấy thứ như ngũ hành tinh hoa đều được gọi là Thần vật, không nhất thiết phải là Ngũ Hành Đạo mới có thể dùng được. Cho nên nhiều năm nay, những kẻ nuôi ý đồ với chúng nhiều không đếm xuể.
- Nói cách khác, ta phải đối mặt không chỉ là những vùng đất vốn có nhiều hiểm nguy.
Sở Mặc nhìn Giới Linh
- Đúng vậy. Ngươi còn phải đối mặt với những sinh linh có ham muốn đạt được ngũ hành tinh hoa.
Giới Linh nhìn Sở Mặc:
- Bọn chúng có lẽ còn nguy hiểm đáng sợ hơn cả những vùng đất vốn dĩ nguy hiểm.
- Ừm, ta hiểu rồi.
Giọng nói của Sở Mặc rất bình thản, hắn ngẩng đầu nhìn Giới Linh:
- Ta sẽ coi những thứ đó như hòn đá vướng chân trên con đường phía trước, có thể đá văng ra thì một cước đá ngay, không đá được thì ta chuyển nó đi, không chuyển đi được thì dù phải đào lên cũng phải đào cho ra. Chúng không thể mãi ngăn cản trên con đường của ta được! Giới Linh trầm ngâm nhìn liếc qua Sở Mặc, sau đó mỉm cười:
- Ta tin ngươi, tiểu tử, hãy đi tạo ra kỳ tích đó đi.
Sở Mặc vẫy tay chào Giới Linh, trong lòng thầm niệm khẩu quyết, rời khỏi Huyễn Thần Giới.
Hai năm sau!
Từ 14 đến 16 tuổi.
Từ một chàng thiếu niên còn nhiều lạ lẫm và kính sợ đối với Thế giới to lớn này, trở thành một người thanh niên có nhận thức rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864378/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.