Nhưng sao một tên thiếu niên ở cảnh giới thấp hơn rất nhiều lại có thể chém được một đao kinh diễm như thế?
- Ta đang nằm mơ…hay đang bị ảo giác?
La Minh ngơ ngác nhìn Sở Mặc, trong mắt không còn tham niệm mà chỉ còn sự kinh hãi tột cùng và không dám tin.
Đến tận lúc thi thể của Khâu Đông biến mất khỏi Huyễn Thần giới, mặt đất chỉ lưu lại một vũng máu chói mắt, không khí thoang thoảng mùi huyết tinh. Những cảnh này nhắc nhở La Minh chuyện vừa rồi là thật chứ không phải mơ.
- A…
La Minh rít gào như dã thú, điên cuồng đánh về phía Sở Mặc:
- Ta muốn giết ngươi!
Oành! Lại một đạo thiểm điện lóe lên.
Ánh hào quang rực rỡ chói mắt, chiếu khắp thiên địa, khiến La Minh như bị mù, không nhìn thấy cái gì. Chỉ sau một tích tắc, La Minh cũng chết. Chết vì tham lam, chết vì không biết gì mà còn quá tự tin.
Đến chết hai người này cũng không hiểu được vì sao một người trẻ tuổi lại yếu hơn bọn nhiều như vậy lại có gan rút đao, cũng không hiểu được tia chớp không gì cản nổi kia từ đâu mà đến, tại sao lại đánh thẳng vào bọn họ.
Đến mãi về sau, khi thấy tin tức trên bảng tin và các loại đồn đại, họmới biết quy tắc của Huyễn Thần giới, mới biết mình bị lừa. Không phải bị thiếu niên kia lừa mà bị chính lý trí của họ vô tình đánh lừa.
Đến lúc bọn họ muốn tìm thiếu niên tính sổ lại phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864375/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.