Từ lúc mới bắt đầu, độc dược nhập vào cơ thể, Sở Mặc do cảnh giới quá thấp nên căn bản không kịp phản ứng. Nếu độc này là loại lấy mạng người thì có là Hỗn độn hoả lò hay Thương Khung Thần Giám sẽ không đến mức không có chút phản ứng nào. Nhưng đây không phải kịch độc làm chết người.
Về phần nổ tan xác mà chết, nguy hiểm này căn bản không tồn tại với Sở Mặc. Bởi vì một khi năng lượng trong thân thể vượt qua cảnh giới Sở Mặc có thể nhận, như vậy bất kể là Thương Khung Thần Giám hay Hỗn độn hoả lò sẽ hút đi năng lượng đó.
Nói cách khác, nếu Lưu Vân là nữ tử vô tình, vì bảo toàn danh tiết mà đuổi Sở Mặc đi, như vậy Sở Mặc cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Thậm chí, còn có thể nhân họa đắc phúc, tích lũy được nhiều năng lượng...
Đáng tiếc Lưu Vân không phải loại máu lạnh, bề ngoài cao quý nhưng tâm địa thiện lương, cho tới giờ chưa từng nghĩ sẽ vứt bỏ hắn. Đáng tiếc Sở Mặc không thể nói chuyện, không thể nói cho Lưu Vân biết.
Âm thác dương sai mới biến thành thế này.
Đối với Lưu Vân, Sở Mặc chưa tới mức chán ghét hay phản cảm, một nữ tử xinh đẹp như thế cho dù là ai cũng sinh lòng hảo cảm. Chứ đừng nói người bề ngoài lạnh lùng, bên trong thiện lương như Lưu Vân.
Mọi người đều nói vợ chồng vốn là đôi chim cùng tổ, tai vạ đến đều tự bay đi.
Lưu Vân cùng Sở Mặc không phải vợ chồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864365/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.