Sở Mặc thở dài một hơi.Khuôn mặt Lưu Vân hơi ửng hồng, nhìn Sở Mặc nhỏ giọng nói:
- Ngươi vì ta mà dám đắc tội với con cháu nhà quyền quý trên Thiên giới như Gia Cát Xương Bình, có đáng không?
Sở Mặc cười cười nói:
- Bọn họ cũng không phải chỉ sỉ nhục một mình ngươi.
- À...
Không có được đáp án như mong muốn, trong lòng Lưu Vân ít nhiều gì cũng có chút thất vọng, tuy nhiên, nàng cũng biết rõ, hôm nay những việc mà Sở Mặc làm đã là quá đủ rồi!Dù sao hiện nay giữa hai người thậm chí còn chưa được tính là quen thuộc, càng không thân thiết gì, việc hôm nay vốn dĩ Sở Mặc hoàn toàn có thể đứng ngoài cuộc.
Nhưng hắn không làm vậy!
Trong mắt Lưu Vân, hành động của Sở Mặc dù gì cũng có chút thiếu suy nghĩ, nhưng phần nhiều lại khiến nàng cảm động hơn, nàng đã nhìn thấy một người nam nhi dám đứng ra để gánh vác trách nhiệm!
Làm bạn với một người như vậy tuyệt đối không thành vần đề.Bởi vậy, sau khi màn hài kịch này khép lại, thái độ của Lưu Vân với Sở Mặc đã xảy ra sự thay đổi cực lớn.
Nếu như nói trước khhi chuyện này xảy ra, Lưu Vân chỉ coi Sở Mặc như một vị khách quan trọng mà nhiệt tình chiêu đãi, thì hiện tại Lưu Vân đã thực sự coi Sở Mặc như một người bạn.
Bạn bè của Lưu Vân cũng không có mấy.
Gọi chủ quán làm lại một bàn thức ăn mới, hai người bắt đầu ăn uống bình thường.Chuyện trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864354/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.