Ta chỉ muốn khiến bọn họ bị rung động một chút, làm cho bọn họ càng coi trọng mối quan hệ hợp tác này với ta mà thôi… Tuy nhiên bây giờ xem ra, có vẻ hơi quá rồi.
Sở Mặc cũng không chịu ngẫm nghĩ kỹ càng, coi như là Luyện Đan Sư ở cấp bậc tông sư, thì với lượng dược liệu mà Đế Chủ Phùng Xuân cho cũng chỉ có thể luyện ra được tối đa là ba mươi viên Thiên Nguyên Đan chất lượng hoàn hảo mà thôi.
Vậy là còn phải ở vào trạng thái phong độ tốt nhất, phát huy được toàn bộ năng lực, mới có thể luyện tới con số ba mươi viên.Năm mươi viên… vậy thì phải là Luyện Đan Sư cảnh giới nào mới có thể đạt được cơ chứ?
Chỉ sợ cho dù với bản lĩnh của Đế Chủ Đan Thần năm đó…cũng chỉ đến vậy mà thôi?
- Sư phụ ta nói… những nguyên liệu này đều là do ngài cung cấp, luyện được bao nhiêu thì phải đưa ngài bấy nhiêu. Sự phụ còn mắng ta là tham lam, sao dám đồng ý nếu nhiều hơn ba mươi viên thì số thừa lại là của ta chứ…
Sở Mặc có chút ấm ức lẩm bẩm nói:
- Chẳng qua ta cũng chỉ muốn có ít tiền lời thôi…Chẳng hiểu vì sao, cô gái bên cạnh Phùng Xuân nghe thấy những câu nói này của Sở Mặc, trong lòng đột nhiên dâng lên một chút chua xót, đồng thời cũng vô cùng cảm động.
Trong đầu tự vẽ nên một cảnh tượng.
Thiếu niên cảnh nhà nghèo khó, đi theo một vị Luyện Đan Sư thần bí năng lực cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864348/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.