Bằng trực giác, Sở Mặc có thể cảm nhận được, Ngự Hỏa Quyết này không có đơn giản như vậy. Chỉ dùng phương diện luyện đan, chỉ sợ là một loại lãng phí.
- Nếu không có Ngự Hỏa Quyết, Tam Muội Chân Hỏa không dễ dàng luyện hóa như vậy. Ngự Hỏa Quyết này không thuộc tâm pháp của Kim Ô Tộc, là cơ duyên bản thân ta có được. Do đó, truyền thụ cho ngươi cũng không xem là hỏng quy tắc. Kim Ô Đại Đế nói.
Sở Mặc vừa nghe, nhất thời hiểu rõ, đây là vật Kim Ô Đại Đế cho riêng mình. Bình thường nếu là người khác chiến thắng chiến đấu hư ảnh của Kim Ô Đại Đế, y chưa chắc sẽ lấy ra Ngự Hỏa Quyết này.
Lập tức thi lễ thật sâu:
- Cảm tạ ân tiền bối truyền thụ tâm pháp.
Kim Ô Đại Đế thản nhiên cười nói:
- Không cần khách sáo, sau này ngươi và ta sẽ có ngày gặp lại! Được rồi, thần hồn này của ta phải trở về bản thể rồi. Sau này ở lại trong chiến đấu hư ảnh Nhân tầng chỉ còn lại một thể xác có bản năng chiến đấu.
- Tiền bối muốn đi sao?
Trong lòng Sở Mặc chợt dâng lên sự không nỡ.
- Ha ha, không hận trước đây ta giết ngươi nhiều lần như vậy sao?
Kim Ô Đại Đế ha ha cười.
- Sao có thể chứ?
Đối với vãn bối mà nói, đó chỉ là một sự tôi luyện mà thôi. Sở Mặc vội vàng nói.
Hắn và Kim Ô Đại Đế vốn không biết nhau, nhưng đối pương lại tốt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864341/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.