Giới Linh nhìn Sở Mặc, nói ra một tràn. Giống như những chuyện không vui vừa nãy không phải xảy ra giữa hai người.
Sở Mặc lúc này mới hiểu, thì ra luyện đan lại có thuyết giảng như vậy. Cũng không phải nói mình nắm giữ Hỗn Độn Hồng Lô, có phương thuốc cường đại, thì có thể chế luyện ra những đan dược cấp đỉnh.
Như vậy cho thấy, lúc đó biểu hiện của mình ở Linh Đan Đường quả thật là có chút nổi trội, có chút ngây thơ.
Nếu không phải Giới Linh ra mặt, tới lúc đó hắn lấy gì để ăn nói với Phùng Xuân Đế Chủ?
Chẳng lẽ thật phải chạy khỏi Huyễn Thần Giới, mãi mãi không vào nữa sao?
Sở Mặc nhớ đến những chuyện này đầu đầy mồ hôi, mình suýt chút nữa phạm một sai lầm thiên đại!
Đó là tuyệt không phải kết quả Sở Mặc muốn.
Như vậy cho thấy, Tam Muội Chân Hóa của Kim Ô Đại Đế lưu lại ở cấp Nhân quả thật phải lấy vào tay mới được
- Nhưng… cảnh giới của ta, lấy gì đi khiêu chiến y?
Sở Mặc chua xót nói:
- Cho dù Kim Ô Đại Đế năm đó ở cấp Nhân, chỉ là cảnh giới Đại Thừa Kỳ, nhưng đó vẫn là cảnh giới ta cả ngước nhìn cũng không tới!
- Con gà đó, ở chiến đấu hư ảnh của cấp Nhân là linh trí. Nếu bình thường đi khiêu chiến như ngươi, y cả nhìn, có thể cũng sẽ không liếc nhìn ngươi, khẩu khí cũng có thể giết chết ngươi! Giới Linh không chút khách khí nói:
- Nhưng chính vì y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864337/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.