- Một người lai lịch không rõ ràng, tốt nhất muội không nên tin vào ả ta.Kỳ Tiêu Vũ hơi giật mình, sau đó, nàng thấy mộit nữ tử tướng mạo tuyệt đẹp, thân mặc một chiếc váy nhiều màu, bước ra từ đám người.
Sau lưng vị nữ tử này có một đôi cánh bảy màu lấp lánh, khẽ vỗ nhẹ, trông rất bắt mắt.
Ngay lập tức đám người liền ngạc nhiên bàn tán.
- Thái Điệp Tiên Tử cũng tới!
- Luôn nghe nói Thái Điệp Tiên Tử và Vân Mộng Tiên Tử bất hòa. Bây giờ xem ra đó đều là sự thật.- Khà khà hai nàng đều là tuyệt sắc mỹ nữ thông minh hơn người, đều là thiên chi kiêu nữ (con gái cưng của trời),nhìn nhau không vừa mắt cũng là bình thường.
Vân Mộng Tiên Tử đưa mắt liếc nhìn Thái Điệp Tiên Tử, bình tĩnh nói:
- Ta còn tưởng là ai, hóa ra là tiểu hồ điệp à.
Thái Điệp Tiên Tử lạnh lùng nói:
- Tiểu hồ điệp thì sao? Ít ra ta cũng không giấu đầu hở đuôi.
Giọng nói của Vân Mộng Tiên Tử lạnh như băng, khinh khỉnh nhìnThái Điệp Tiên Tử nói:
- Ta không giống ngươi, tiến hóa chưa hết. Trên người con một đôi cánh, khoe mẽ cái nỗi gì?
- Tiện nhân, ngươi nói ai?
Thái Điệp Tiên Tử mặt biến sắc, đôi cánh sau lưng là thứ mà trước giờ nàng tự hào nhất, thế mà vào miệng người nữ tử này lại trở thành thứ biểu tượng khoe khoang.
- Đương nhiên là nói đồ tiện nhân nhà ngươi rồi.
Vân Mộng Tiên Tử lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864313/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.