Sở Mặc bị giọng nói này làm cho sợ hết hồn, nháy mắt trở nên căng thẳng vô cùng, Thí Thiên lập tức xuất hiện trong tay, ánh sáng chói lòa…
Lúc này, một luồng sáng chậm rãi tụ lại trước mặt Sở Mặc, dần dần ngưng đọng thành một bóng người, cuối cùng càng ngày càng rõ nét, hình tượng một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Sở Mặc.
Về ngoại hình, khuôn mặt người trung niên này rất bình thường, thuộc kiểu lẫn vào trong đám đông thì chỉ cần ngoảnh đi ngoảnh lại là đã không nhận ra rồi, quả thực quá đại trà, đại trà đến mức không tìm thấychút màu sắc cá nhân nào.
- Ngươi là ai?
Cho dù người trung niên này trông bình thường như vậy, nhưng Sở Mặc vẫn giữ bộ mặt cảnh giác nhìn cái người xuất hiện bất thình lình trước mặt hắn, lạnh giọng hỏi.
- Ta? Ta chính là người thần bí theo lời những sinh linh như các ngươi nói, hay còn gọi là… giới linh.
Trên gương mặt bình thường đến tột độ của người trung niên kia khi nhìn thấy ánh mắt của Sở Mặc, dường như khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt.- Hả?
Sở Mặc không nhịn được hô lên kinh ngạc, sau đó ngơ ngác nhìn người trung niên này, ánh mắt lộ ra vẻ bất ngờ, gần như hoàn toàn không thể tin nổi lời người trung niên này nói lại là sự thật.
- Người bí ẩn… giới linh?
Sở Mặc nghẹn họng nhìn trân trối nói:
- Chẳng phải người bí ẩn không bao giờ nói chuyện sao?
- Ai bảo ngươi thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864309/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.