Hổ Liệt thoáng nhìn Sở Mặc, nhàn nhạt cười:
- Ca ca ta ư… Giờ là kỳ Phi Thăng!
- Vậy chẳng phải là nói, nếu hiện giờ ngươi tiến vào Tiên Giới… thực chính là tung hoành ngang dọc mà!Sở Mặc nhìn Hổ Liệt nói.
- Đương nhiên!
Hổ Liệt hừ một tiếng nhìn Sở Mặc đầy kiêu ngạo, ý là: Nhóc con, giờ biết ca ca đây lợi hại cỡ nào chưa? Mau hâm mộ ta đi!
Sở Mặc miệng lẩm bẩm một câu:
- Thậm chí còn chưa là Đại La Kim Tiên, cũng chả mạnh mấy…
Uỳnh…
Bên cạnh truyền tới một âm thanh trầm đục, Hổ Liệt vừa mới ngãcắm đầu, u oán nhìn Sở Mặc.
Đường đường là cao thủ kỳ Phi Thăng… lại bị một thiếu niên ở Thiết Huyết Cảnh kém xa mình một vòng trái đất khinh bỉ, trên đời này còn chuyện nào vớ vẩn hơn sao?
- Ngươi không thấy bị vả vào mặt hay sao?
Hổ Liệt nhìn Sở Mặc, muốn cứu vãn thể diện.
- Ta còn nhỏ mà!
Sở Mặc nhìn Hổ Liệt với vẻ mặt ngây thơ.- Ta cũng không lớn mà!
Hổ Liệt bực mình nói:
- Ngươi nghĩ ta năm nay mấy trăm tuổi rồi chắc?
- Chả lẽ không đúng?
Sở Mặc chớp chớp mắt.
- Thú tộc chúng ta giống như tinh linh tộc, ba trăm tuổi mới coi như trưởng thành, tương đương với mười tám tuổi của loài người các ngươi thôi!
Hổ Liệt phùng mang trợn mắt nói.- Vậy năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?
Sở Mặc hỏi.
- Bốn trăm hai mươi tuổi!
Hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864305/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.