Sở Mặc không biết nói gì cho phải, đầu xám xịt nhìn Hổ Liệt:
- Không phải còn có phàm giới sao?
- Khụ khụ… loại như nơi đó cơ bản cũng không thể coi là thế giới mà?
Vẻ mặt Hổ Liệt kiểu” làm sao ngươi lại nhắc tới nơi đó chứ?” nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc cũng không nói thêm gì, thầm nghĩ ta tới từ nơi lạc hậu nhưngươi nói đấy, ngươi mà biết sẽ có phản ứng thế nào?
Nhưng mà Sở Mặc cuối cùng không nói, không phải sợ mất mặt, cũng không phải sợ dọa Hổ Liệt mà là theo bản năng cảm thấy một thiếu niên phàm giới như mình không nên ở nơi Huyễn Thần Giới như bây giờ.
Hổ Liệt nói:
- Thiên giới được coi là nơi chư thần, to lớn nhất, giống như chỗ của Thanh Phong, Thanh gia khống chế được mấy tinh cầu khổng lồ đã là rất mạnh rồi, nhưng trên thực tế ở Thiên giới thậm chí chỉ có thể coi là trung đẳng mà thôi.- Không chế được… mấy tinh cầu, ở Thiên giới chỉ có thể coi là bậc trung thôi?
Sở Mặc khiếp sợ, khóe miệng co giật, trong lòng khó mà chấp nhận được.
- Đúng vậy, thật ra Thanh Phong cũng được mà ta cũng thế, ở toàn bộ Huyễn Thần Giới đều không là gì cả.
Hổ Liệt gật gật đầu nói:
- Huyễn Thần Giới là một nơi rất thần kỳ, hơn nữa không chỉ có một tầng!
Khóe miệng Sở Mặc giật giật, nhìn Hổ Liệt.Hổ Liệt nói:
- Huyễn Thần Giới tổng cộng có 3 tầng, phân ra là Thiên, Địa, Nhân, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864294/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.