- Đúng rồi. Chủ tướng cầm đầu của bọn họ, thuộc hạ vẫn nghĩ là Sở Mặc kia, bởi vì ngày nào hắn cũng đều đeo mặt nạ. Tuy nhiên có một ngày nghe thấy nàng mở miệng nói chuyện mới biết được đó là một nữ nhân.
Kỵ sĩ nói.
- Nữ nhân?
Na Y nhíu mày.
Một nữ nhân dám lấy danh nghĩa Sở Vương nam chinh bắc chiến…. vậy thì quan hệ với Sở Vương chắc chắn là không hề đơn giản nhỉ?
- Ngươi nói kỹ hơn cho ta chuyện về Chiến thần đi.
Na Y hít sâu một hơi, nhìn kỵ sĩ này, nói.
Kỵ sĩ đương nhiên biết trong lòng nữ vương nhà mình nghĩ gì, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, vò đầu nói:
- Chiến thần đại nhân… ngài còn không biết rõ sao? Nhìn hơi… khờ dại, khụ khụ… dù sao thuộc hạ cũng không dám tới gần y quá, sợ y nhận ra thuộc hạ. Ngày nào y cũng hoặc là luyện binh hoặc là đi theo quân đội ra ngoài chinh chiến.
- À….
Vẻ mặt Na Y dường như có vài phần thất vọng, nói:
- Vậy ngươi đi đi, nhớ kỹ, vẫn phải chú ý kỹ hướng đi của bọn họ bên đó.
- Vâng, nếu có tin tức gì mới, thuộc hạ nhất định sẽ báo cáo bệ hạ trước tiên!
Kỵ sĩ nói.
- Đi đi…
Na Y giơ tay đỡ trán, ngồi trên vương vị, rơi vào trầm tư.
Thật lâu sau nàng mới chậm rãi mở hai mắt ra, thì thầm:
- Sở Mặc… Sở Mặc… Lâm Bạch... Lâm Bạch...
Nói xong, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864287/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.