Mạnh Nhất Lan lúc này đứng bên khẽ lên tiếng:
- Nhất Nguyệt sư tỷ, muội thấy những điều hắn nói hình như cũng có chút đạo lý Chúng ta đúng là giống như bị lợi dụng vậy.
- Muội
Tiêu Nhất Nguyệt giận tới mức suýt nghẹt thở, giận giữ nhìn Mạnh Nhất Lan và Ngô Nhất Cúc hai người:
- Các muội quên mất lời thề của mình rồi sao?
Ngô Nhất Cúc cúi đầu, nói nhỏ:
- Muội chưa quên, chúng ta phải cùng cố gắng, khôi phục lạiPhiêu Diêu Cung, nhưng hiện naymuội thực sự không thấy bất kỳ hy vọng nào.
Mạnh Nhất Lan ở bên liền nói:
- Muội cũng không thấy chỉ cảm giác Cung chủ dường như, luôn bận rộn việc của riêng mình, hơn nữa làm không biết mệt!
Tất cả chỉ có 10 người, có 2 người lại tỏ thái độ, điều này tuyệt đối sẽ ảnh hưởng tới những người khác.
Ngoại trừ Tiêu Nhất Nguyệt, Quách Nhất Hiểu và Triểu Tiểu Tiểu ra, trong năm nữ nhân còn lại thì có đến 3 người, ánh mắt lộ vẻ suy tư.Gã nam nhân đeo mặt nạ lúc này thản nhiên nói:
- Sở Mặc căn bản không phải là Minh Chủ của các nàng! Theo ta, ta sẽ cho các nàng hiểu, cái gì mới là gây dựng lại môn phái.
- Ta không tin một kẻ giấu đầu hở đuôi.
Tiêu Nhất Nguyệt lạnh lùng trả lời:
- Bọn ta sẽ không theo ngươi đâu.
Ngô Nhất Cúc đứng ra nói:
- Ta theo ngươi!
Mạnh Nhất Lan cũng theo sát phía sau đứng ra nói:- Ta cũng vậy!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864271/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.