🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mấy lời Hứa Phù Phù nói lúc nãy chỉ vì muốn Liễu Mai Nhi an tâm mà thôi. Hứa Phù Phù yêu Liễu Mai Nhi, không muốn nàng tự coi thường mình.Ngoài ra không có ý gì khác. Dù sao, Sở Mặc thật sự là huynh đệ thân thiết, có ngu mới không dùng. Sở Mặc có biết suy nghĩ của Hứa Phù Phù cũng sẽ vui vẻ đáp ứng, không bất mãn tí nào. Hai huynh đệ này đều là kẻ thông minh.



Lúc này, Sở Mặc đang mang theo Cao Anh Tuấn trở về nhà.



- Đại Ngốc, vì sao không cho ta gọi ngươi là Anh Tuấn. Ta cũng thấy ngươi khá khôi ngô mà?



Vừa đi, Sở Mặc vừa đùa Cao Anh Tuấn.



- Những người khác đều coi ta là kẻ hung thần ác sát. Ta khôngnghĩ bọn họ thấy ta anh tuấn đâu.



To con thành thật đáp, nhưng trong mắt lập tức có chút giảo hoạt, cười ha ha nói:



- Thật ra ta thích công tử gọi ta là Đại Ngốc, như vậy thân thiết hơn.



- Ồ…



Sở Mặc liếc mắt, hắn cũng hiểu tâm tư của to con. Sở Mặc có chút đau lòng.



Vì trước đó trên thảo nguyên, ở bộ tộc Hạo Nguyệt, to con đã chịu rất nhiều cực khổ: bị Hạo Nguyệt trưởng lão khống chế, sinh tử bị ngườita nắm trong tay, muốn báo thù mà không có cơ hội. Có thể nói, Cao Anh Tuấn đã được Sở Mặc tái sinh.



Nói Sở Mặc như phụ mẫu cũng không đủ. Trong lòng Cao Anh Tuấn đã coi Sở Mặc là chủ nhất duy nhất trong đời này.



- À công tử, ta có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864261/chuong-397.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thí Thiên Đao
Chương 397: Cây càng già nở hoa càng đẹp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.