Đa số mọi người đã quên sự kiện phát sinh trong một năm trước đó. Đối với bọn họ, sự kiện của Sở Mặc chỉ là một tiểu nhạc đệm trong cuộc sống thôi.
Mỗi năm có biết bao người trẻ tuổi thất bại trong việc đến TrườngSinh Thiên bái sư học đạo. Những người này không đáng để bọn họ chú ý vì cơ bản không ở cùng thế giới với bọn họ.
Sở Mặc tuyệt đối là người đầu tiên quay trở lại gợi lại ký ức cho bọn họ.
- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
- Tại sao người kia lại nói thất trưởng lão lấy trộm trứng Phong Dực Long?
- Không thể có chuyện đó được. Chắc chắn tên kia đang vu khống.Chúng ta là người của Trường Sinh Thiên, môn phái đệ nhất ở lục địa Thanh Long, sao có thể có người làm ra loại chuyện bại hoại như thế chứ.
- Đúng vậy, chắc chắn thất trưởng lão không làm việc đó.
- Tên kia nhất định đang nói xấu.
- Đúng, nói xấu trắng trợn.
- Cái tên Sở Mặc đúng là chó ngáp phải ruồi. Bị Trường Sinh Thiên đuổi đi lại tìm được một sư phụ lợi hại như vậy. Giờ còn dámquay lại gây phiền toái, đúng là không biết sợ chết mà.
- Các trưởng lão của Trường Sinh Thiên nhất định sẽ giáo huấn bọn họ.
Các đệ tử trên quảng trường đều vô cùng tức giận.
Trong đại điện cuối quảng trường, Triệu Hồng Chí lại có phản ứng hoàn toàn tương phản.
Từ lúc đạo thanh âm lạnh như băng bắt đầu vang lên trên đỉnh Cô Thần, Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864227/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.