Chương trước
Chương sau
Trước sau hai quân lệnh… đều là hoãn… nhưng tính chất và ý nghĩa, lại khác nhau một trời một vực.

Lãnh Hổ là chủ tướng, đối mặt quân lệnh này, bắt đầu có chút không hiểu.

Khi đánh, khi rút, khi hoãn… là ý gì?

Nhưng sau đó, một mật lệnh khác truyền vào trong tay Lãnh Hổ, sau khi Lãnh Hổ xem xong, mới hiểu rõ.

Sở Mặc… thiếu niên mười mấy tuổi, lại là nhân vật chủ đạo chôn giết trăm vạn đại quân Đại Tề.

Đồng thời, hắn có một sư phụ vô cùng kinh khủng

Tuy nói trận chiến giữa các quốc gia thế tục, sư phụ của Sở Mặc chưa chắc sẽ xuất thủ. Nhưng điểm này, ai cũng không bảo đảm được.

Nếu chẳng may lão xuất thủ, vậy Đại Tề… cho dù trăm vạn đại quân không tổn thất, cũng căn bản không ngăn được!

Sau khi chiến lực đạt tới trình độ nhất định, thật có thể làm chủ tể hoàng triều thế tục.

- Bây giờ chúng ta chính là đợi, đợi ngày sư phụ Sở Mặc phi thăng! Theo suy đoán của rất nhiều người, sư phụ của Sở Mặc, không bao lâu nữa thì sẽ phi thăng. Tới lúc đó… chính là ngày phản công của Đại Tề ta.

- Đừng hoài nghi sau khi chúng ta tổn thất trăm vạn đại quân, có còn năng lực này không. Chỉ cần sư phụ của Sở Mặc rời khỏi, vậy… gần như tất cả môn phái trên Thanh Long và Chu Tước đại lục đều sẽ giúp đỡ chúng ta.

- Đến lúc đó, cho dù chúng ta nể mặt Phi Tiên không diệt Đại Hạ, nhưng chí ít… có thể bảo đảm, Đại Tề không mất tấc đất.

- Đại Tề tấc đất không mất, chúng ta không phải tội nhân của Đại Tề!

- Cho chúng ta thời gian 10 năm nghỉ ngơi lấy lại sức tới lúc đó… Đại Tề chúng ta vẫn là vô địch! Vẫn là bá chủ duy nhất… trên Đại lục Thanh Long.

Bức mật lệnh này rất dài, là thư hoàng đế Đại Tề Khương Hằng Vũ tự tay viết, lời nói khẩn thiết, thái độ thành khẩn.

Sau khi Lãnh Hổ xem qua, trong lòng cũng vô cùng cảm động, trong lòng thầm thề, quyết tồn vong cùng Đại Tề!

Mấy ngày sau đó, Lãnh Hổ chỉ làm một chuyện là khích lệ sĩ khí!

Sĩ khí bên phía Hổ Đầu Quân suy sụp nhất định, phải thông qua cỗ vũ, mới có thể phấn chấn trở lại.

Cái này không phải chuyện dễ dàng.

Đánh xuôi chiều gió, ai cũng biết, làm sao có thể đi ra từ nghịch cảnh, lại là rất khó.

Còn may, Lãnh Hổ có thể trở thành một quân chủ tướng năng lực tất nhiên không tệ.

Thông qua điều chỉnh mấy ngày nay, sĩ khí của Hổ Đầu Quân đã dần dần phấn chấn lên.

Đối mặt với khiêu khích bên phía Đại Hạ, cũng có thể bình tĩnh đối đãi.

Nhưng ngày tháng này rốt cuộc khi nào mới kết thúc, trong lòng Lãnh Hổ cũng không biết.

Trong lòng y, chỉ còn lại kiên trì, nhất định phải thủ vững!

…..

- Chủ tướng bên đó là Lãnh Hổ, cũng là một viên mãnh tướng, một thân thực lực, Thiết Huyết Cảnh, người này hữu dũng hữu mưu, cũng được xem là khá xuất sắc trong tướng lĩnh tân sinh Đại Tề.

- Nhưng khoảng thời gian gần đây, bị Phàn lão tướng quân đánh có chút thê thảm. Nhất là mấy ngày nay, giơ cao lá bài miễn chiến, mặc cho Phàn lão tướng quân tìm mọi cách khiêu khích, vẫn là không ứng chiến.

- Có lẽ là sau khi biết chuyện xảy ra ở bên phía sơn mạch Thiên Đoạn, nội bộ Đại Tề… thay đổi sách lược, bắt đầu muốn sử dụng chiến thuật kéo dài.

Hà Húc đứng bên cạnh Sở Mặc, nhẹ giọng nói:

- Ưu thế bây giờ của chúng ta là, đối phương không biết sự tồn tại của mình. Có thể đánh bọn họ không kịp trở tay! Nhưng… ưu thế này, nhiều nhất chỉ có thể dùng một lần! Hay là công tử nghĩ kỹ, có nên dùng lần này không.

Sở Mặc ngẫm nghĩ một lát, sau đó hỏi:

- Ngài cảm thấy thế nào?

- Ta cảm thấy, công tử nên dùng ngay bây giờ! Đánh ra thanh uy của chúng ta trước rồi hãy nói! Hà Húc nói.

Về phần rốt cuộc Hà Húc có mấy phần là nể mặt Phần Vô Địch là gia gia Sở Mặc, mới nói lời này, Sở Mặc không biết. Nhưng sâu trong lòng Sở Mặc… kỳ thật cũng nghĩ như vậy.

Tiêu diệt Hổ Đầu Quân trước!

Cái này không chỉ là vì gia gia của hắn. Quan trọng hơn là giống như Hà Húc nói, vì là trận chiến đầu tiên Đại Hạ phẩn kích.

Phải đánh ra uy thế bên phía Đại Hạ!

Các ngươi không phải muốn hoãn sao?

Thật xin lỗi, bọn ta không muốn

Ma Quân, đột nhiên tìm tới Sở Mặc.

Đối với bản lĩnh xuất quỷ nhập thần của sư phụ đi đâu cũng có thể tìm được hắn, Sở Mặc cũng sớm đã quen rồi.

- Những huyết dịch nguyên thú này, có lẽ có thể làm thể chất của con tăng tới cấp bảy… ừ? Con đã trở thành thể chất cấp sáu? Hai chân mày kiếm của Ma Quân khẽ chau, ánh mắt nhìn Sở Mặc, ít nhiều mang mấy phần kinh ngạc. Tựa hồ có chút không dám tin vào mắt của mình.

- Uhm, vừa đột phá. Trong lòng Sở Mặc cũng ít nhiều có chút đắc ý. Xem ra tốc độ tăng cấp của mình, cả sư phụ cũng có chút bất ngờ.

- Tốt lắm. Ma Quân rất ít khi khen Sở Mặc, lần này không tiếc lời khen ngợi. Lão nhìn Sở Mặc:

- Cứ tiếp tục như vậy, lúc con rời khỏi thế giới này, thể chất của con, rất có thể đã vào tới cấp tám! Nếu thật như vậy, có một ngày, lúc con bước vào tiên giới, nói không chừng… còn thật có cơ hội công kích thể chất Tiên Thiên.

Sở Mặc gật gật đầu:

- Con nhất định sẽ nổ lực đi về phía đó! Đồng thời Sở Mặc trong lòng thầm nhủ:

- Mình không chỉ muốn làm mình trở thành thể chất Tiên Thiên, hơn nữa còn phải cố gắng xông kích thể chất Đạo Cảnh!

- Ở đây còn có một số nguyên dược, ta cũng không rõ cấp bậc của đan dược lắm. Nhưng từ khí tức phán đoán, có lẽ cũng không tệ. Ma Quân nói, lại lấy ra rất nhiều nguyên dược, chất trên đất.

Sở Mặc nhìn mí mắt giật mạnh, lẩm bẩm:

- Những cái này… đều là nguyên dược cực phẩm!

Nói xong, Sở Mặc bắt đầu phân loại những nguyên dược này ra:

- Đây là cỏ Trúc Thảo, xem ra ít nhất có mấy trăm năm rồi. Cái này là hoa Ngô Công… Người xem kỹ nhị hoa này, có giống như con rết thu nhỏ rất nhiều lần không? Loại nguyên dược này, kỳ thật đều là kịch độc! Nhưng dùng làm thuốc dẫn… lại là cực phẩm!

Sở Mặc thao thao bất tuyệt giống như thuộc lòng bàn tay nói. Ma Quân đứng ở đó, dùng ánh mắt có chút quái dị nhìn hắn.

Nghĩ đến Sở Mặc vừa nãy bái lão làm sư phụ, đơn thuần chính là một thiếu niên quật cường trác tuyệt thiên phú, nhưng lại 10 phần đơn thuần rất có khí phách, là tiểu hài tử có tính cách rất cứng.

Nhưng trước giờ chưa từng phát hiện ra hắn lại có hiểu biết sâu sắc gì đối với dược liệu… Trong mắt Ma Quân, tràn đầy nghi hoặc. Trong lòng thầm nói:

- Tiểu tử này, chẳng lẽ là vốn đã hiểu những cái này rồi? Nghĩ lại cũng không phải là không thể. Bất luận nói thế nào, ở thế tục này, Sở Mặc cũng được xem là con cháu quý tộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.