Con lạc đà gầy sắp chết vẫn to hơn ngựa, cây có bóng người có uy. Đại Tùy tuy tổn thất trăm vạn đại quân, nhưng muốn trong thời gian ngắn tiêu diệt cả Đại Tề, vẫn là không thực tế.
Nhưng cơ hội này, tin rằng Hoàng thượng hay là quần thần đều sẽ không bỏ qua.
Các đại lão phía quân đó, càng sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Tất cả mọi người đều đang trông chờ mở rộng bờ cõi, lưu danh sách sử.
Nhất là trong tay Sở Mặc bây giờ đã có đan dược đủ để giải hết tất cả kịch độc trên người sư phụ. Ma Quân… bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi thế giới này.
Sở Mặc rất mâu thuẫn!
Một mặt, hắn tất nhiên muốn sư phụ sớm trở về Tiên giới đi cứu sư mẫu, báo thù rửa hận. Mặt khác, hắn không nở sư phụ cứ như vậy rời khỏi, quan trọng hơn… hắn vẫn chưa chuẩn bị xong!
Bờ vai của hắn có chút non nớt, rất khó chân chính gánh vách tất cả trọng trách.
Trước khi Ma Quân rời khỏi, sợ là tất cả cường giả trong môn phái trên Thanh Long, Chu Tước đại lục sẽ lập tức dốc toàn bộ sức lực mà xuất.
Đến lúc đó, phải làm thế này.
Chạy trốn?
Đại lục Tứ Tượng rất lớn, nhưng có mấy nơi có thể ẩn thân?
Không trốn, không chừng chính là một con đường chết.
Khi đó, tuyệt sẽ không còn ai phong kín toàn bộ cảnh giới của tất cả mọi người, chờ hắn đi luyện thủ.
Trong lòng Sở Mặc than nhẹ, giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864216/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.