Đại Công Kê không biết chợt nghĩ tới điều gì, nghẹn họng mắt nhìn trân trân nói:
- Sẽ không phải… là do thằng nhóc kia chứ?
- Sao có thể?Phong Dực Long nói:
- Cho dù hắn có tài giỏi đến đâu… cũng không thể làm được điều này!
Đại Công Kê cười khổ lắc đầu:
- Tên nhóc đó quả thực không thể làm được điều này, nhưng bảo vật trong tay hắn… lại có thể làm được!
Hai mắt Phong Dực Long sáng lên đôi chút, bên trong còn xen lẫn nhiều ý nghĩ phức tạp.
Đại Công Kê lắc đầu nói:
- Ngươi đừng có mơ, kê gia còn không dám nữa kìa!
Phong Dực Long không kiềm nổi thốt lên:
- Đúng là tiểu yêu quái mà!
Đại Công Kê cười quang quác vài tiếng, thầm nghĩ: Ngươi không biết… hắn còn yêu quái hơn ngươi nghĩ nhiều! Bạn bè với nhau, kê gia cũng nhắc nhở ngươi rồi, nếu ngươi còn muốn ở lại nơi này để làm một ông vua trong xó, thì âu cũng là lựa chọn của ngươi thôi.
Phong Dực Long lẩm bẩm nói:
- Tuy rằng nơi này là một thế giới ở đẳng cấp thấp nhất. Nhưng thời thượng cổ, cũng là nơi bắt đầu sinh ra vô số các vị thần. Bởi vậy,thực ra, thế giới này còn ẩn chứa vô vàn điều kỳ bí. Chỉ tiếc muốn tháo gỡ những bí mật này thì cần phải có một vận may rất lớn.
- Cho nên mới nói, cho dù ngươi không kè kè đi theo tên nhóc kia, nhưng có thể kết một mối thiện duyên cùng hắn, cũng là không tệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864203/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.