Đại Công Kê trầm ngâm một hồi rồi sau đó đáp lời:
- Trên người của tên tiểu tử đó có một cơ duyên khó tưởng tượng được, nhưng cơ duyên đó lại hoàn toàn bị ẩn giấu đi mất. Hiển nhiên đó là do một cao nhân nào đó đã hóa phép trên người của hắn.
Phong Dực Long gật gật đầu và nói:
- Hơn chục năm trước, từng có một luồng sức mạnh xuyên thủng bầu không trung của Đại Hạ. Ta có kiểm tra qua luồng sức mạnh đó và có cảm nhận được đó là một sức mạnh khiến cho hồn siêu phách lạc. Tính thời gian ra thì có lẽ cũng cùng chừng tuổi với tên thiếu niên này.
- Nói vậy... thì thân thế của tên tiểu tử này cũng không đơn giản như vậy đâu.
Đại Công Lệ lẩm bẩm một câu:
- Kê Công thử nghĩ mà xem, nếu là người bình thường thì sao có thể khiến cho ngài cảm thấy thân thiết đến như vậy được?
- Vậy ngài.. dự định sẽ đi cùng với hắn hay sao?
Phong Dực Long hỏi.
- Đúng vậy đó, còn ngươi thì sao? Có muốn đi cùng không?
Đại Công Kê nhìn Phong Dực Long và nói:
- Cứ chôn chân ở đây thì có ý nghĩa gì cơ chứ? Ở nơi đây xưng bá thì chẳng bằng đi ngắm nhìn phong cảnh của thế giới cao siêu hơn nơi đây.
Phong Dực Long lắc lắc đầu nói:
- Thôi bỏ đi, ta không đi thì tốt hơn, vẫn chưa tới lúc!
Đại Công Kê nhìn nó một cái rồi thở dài nói:
- Ngươi bị quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864201/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.