Sở Mặc lườm y một cái rồi nói:
- Làm tọa kỵ cho ta có được không?
Đại Công Kê tức thì nổi cơn thịnh nộ, trừng trừng mắt lên nhìn Sở Mặc và nói:
- Tiểu tử, ngươi muốn gây chuyện phải không?
- Không được sao?
Sở Mặc cười nhạt.
- Haizzz... cũng không phải là không được...
Đại Công Kê xuống giọng thật nhanh.
- Là thế này...
Sở Mặc nói nhỏ vào tai của Đại Công Kê vài câu.
- Chỉ như vậy thôi sao?
Đại Công Kê có phần không dám tin vào những gì mà Sở Mặc đã nói.
Sở Mặc gật gật đầu đáp lời:
- Đúng vậy, sau khi sự việc thành công thì ta sẽ tặng cho ngươi tạo hóa chi ngư!
- Được!
Đại Công Kê nhanh chóng nhận lời, chỉ e Sở Mặc sẽ hối hận mà rút lại lời hứa đó. Y thoắt cái bèn biến mất khỏi chỗ đó.
Sở Mặc thở phào một cái, trong lòng thầm nghĩ: Vạn sự đều đã chuẩn bị kỹ càng... nhất định thành công!
....
- Tới đây đi... đám khốn kiếp kia!
Một tên phó tướng đứng bên cạnh Hà Húc có chút sốt ruột thốt lên:
- Có nhiều người quá!
- Sợ cái quái gì bọn chúng cơ chứ! Cảnh giới của chúng ta có thể nuốt chửng được năm vạn người đó!
Hà Húc thấp giọng nói:
- Chỉ có điều Sở Sứ Giả đã nói rồi, cần lấy mật ngọt để dụ bọn chúng đã... Người đâu!
Lúc này có một tên binh sĩ đứng ra, vẻ mặt đầy hưng phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864193/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.