Vẻ mặt lão già không dám tin nhìn Sở Mặc, vươn ba ngón tay chỉ xuống:
- Phương soái… không thể nào! Hoàng thượng… càng không thể! Thái tử… hắn điên rồi sao?
- Hắn chính là điên rồi.
Sở Mặc bình tĩnh nói. Đến lúc này Sở Mặc mới hiểu được vì sao hoàng thượng và Phương Minh Thông trực tiếp tin lời nói của hắn. Hóa ra người biết về mỏ quặng Nguyên Thạch này…. Còn ít hơn so với trong tưởng tượng của hắn!
Không ngờ chỉ có ba người!
Cái này thật sự chính là, không cần loại trừ liền có thể biết là ai bán đứng…
- Lúc trước hai con mắt của thái tử bị người phá… hiện tại hai mắt đã mù.
Sở Mặc nhìn lão già:
- Tướng quân, cho nên Hạ Anh hoàng tử đã không còn là thái tử! Hắn không thể trở thành vua một nước!
- Không… điều đó là không thể nào… thái tử điện hạ được vạn dân kính yêu, làm sao có thể gặp việc như thế?
Lão già có chút thất thần ngã ngồi ở trên người, cỗ khí thế trên người kia hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa:
- Cho dù gặp đại nạn… hắn thân là hoàng tử cũng không thể làm ra loại chuyện điên rồ này… không nên!
Lão già cũng không hoài nghĩ lời nói của Sở Mặc… thân là một tướng quân trấn thủ ở nơi này, hắn tự nhiên là tâm phúc của hoàng thượng và Phương Minh Thông.
Sở Mặc hiện giờ cầm Hổ Phù của Phương Minh Thông đại soái và mật chỉ Thiên Tử Kiếm của hoàng thượng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864187/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.