Bởi vì tâm của hắn cũng không ở thế giới này. Bởi vì tâm pháp của Thiên Ý Ngã Ý khi tâm tình tăng lên có thể có được ưu đãi khó có thể lường trước.
Khi Sở Mặc đi vào dãy núi Thiên Đoạn đã là năm ngày sau.
Đoạn đường này Sở Mặc quả thật là mệt mỏi không nhẹ, mặc dù Đại Công Kê ba ngày trước đã tìm được hắn, nhưng sống chết cũng không chịu làm vật cưỡi của hắn.
Lời nói của Đại Công Kê chính là:
- Kê gia chính là cứu khổ cứu nạn, làm sao có thể trở thành vật cưỡi của ngươi?
Tiểu Sài Khuyển mấy ngày nay cũng biểu hiện rất tốt, vẫn thật biết điều, chưa bao giờ náo loạn. Ngoại trừ hắn và Đại Công Kê nhìn không vừa mắt nhau ra, hết thảy đều mạnh khỏe.
Sở Mặc nhìn dãy núi trùng điệp…. giống như chặt đứt mảnh không trung trước mắt, trong lòng trở nên có chút kích động.
Tiểu Sài Khuyển ở bên trong túi áo của Sở Mặc nhìn về phía dãy núi Thiên Đoạn, nhẹ nhàng sủa hai tiếng:
- Gâu gâu!
Đại Công Kê ở bên cạnh giễu cợt nói:
- Tiểu cẩu, ngươi tới nhà rồi, có thể cút xéo!
Tiểu Sài Khuyển nhe răng nhếch miệng thị uy về phía Đại Công Kê, tuy nhiên Đại Công Kê đâu sợ nó, cười lạnh nói:
- Giỏi thì tới bắt cho kê gia mấy con cá đi!
Nói xong khí tức trên thân Đại Công Kê liền lộ ra một chút.
Tiểu Sài Khuyển lập tức lạnh run ở trong túi áo của Sở Mặc, loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864185/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.