- Không có cơ sở thì đạt tới cảnh giới đó cũng có gì hay chứ?
Sở Mặc nói.
Đại Công Kê nói:
- Đó sẽ là cực hạn của ngươi! Ngươi không rõ, khi cảnh giới của ngươi đạt tới trình độ nhất định, cái gọi là cơ sở trước đó không còn quan trọng như vậy.
Sở Mặc cười lạnh nói:
- Vậy sao ngươi dừng chân ở nhân gian nhiều năm như vậy? Lấy năng lực của ngươi, muốn phi thăng chẳng phải rất đơn giản?
- Chuyện đó không giống.Đại Công Kê nói:
- Thực ra Kê gia luôn lừa ngươi.
- Hử?
Sở Mặc nhìn Đại Công Kê.
Đại Công Kê nói:
- Kê gia đã mất đi năng lực phi thăng phá giới, năm đó ngã từ Thiên giới xuống cũng không phải bình thường mà là bị kẻ thù tính kế... Thôi đi, không nói nữa, không có ý nghĩa! Tiểu tử, rót rượu cho ta, kê gia hôm nay không say không nghỉ!
Sở Mặc cũng không rót rượu mà nhìn nó nói:
- Ta phải làm thế nào mới có thể giúp ngươi?
- Ngươi muốn giúp ta?
Đại Công Kê đã say lờ đờ nhìn Sở Mặc, sau đó gật gù cái đầu:
- Rất đơn giản, ngươi đưa Thương Khung Thần Giám và Hỗn Độn Hồng Lô cho kê gia...
- Ta cũng không biết ngươi đang nói cái gì.
Sở Mặc liếc mắt.
Đại Công Kê nói:
- Cho nên ngươi không giúp được kê gia. Tuy nhiên, một ngày kia, ngươi cũng có thể giúp kê gia!
- Đợi ngày ta tới Thiên giới sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864174/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.