Triệu Tiêu nhìn đám người đi theo mình đã ngã hết xuống, hắn bi phẫn muốn điên, ngửa mặt lên trời rít gào.
Ma Quân nhìn Triệu Tiêu, thản nhiên nói:
- Vừa rồi không phải ngươi đối với người khác thế sao? Sao giờ đổi thành người khác đối với ngươi như vậy, ngươi lại không chịu nổi?
- Ngươi đừng có càn rỡ! Đừng tưởng rằng ngươi là người mạnh nhất!
Triệu Tiêu tóc tai rũ rượi điên cuồng, hướng Ma Quân giận dữ hét lên:
- Trên đời này luôn có người lợi hại hơn người!
- Hả?
Ma Quân nhướng mày, đánh một trảo vào hư không, trực tiếp từ trong hư không cầm ra một người nhìn Triệu Tiêu:
- Ngươi nói hắn sao?
Người bị Ma Quân lôi ra khỏi hư không cũng bối rối, cứ thế ngơ ngác không nhúc nhích, bị Ma Quân nắm trong tay. Cầm cổ áo như xách một con cá, thản nhiênnhìn Triệu Tiêu.
- Điều này không có khả năng!
Triệu Tiêu phát ra âm thanh kinh hãi:
- Đây là ảo giác! Ta không tin!
Lúc này, kẻ bị Ma Quân xách trong tay cũng phục hồi tinh thần lại. Giận dữ hét:
- Buông ra!
BA!
Ma Quân tặng hắn một cái tát hung hăng vào mặt:
- Sủa bậy cái gì!Giọng nói của người này đột nhiên dừng lại.
Sở Mặc ngẩng đầu nhìn kẻ trong tay sư phụ, khoảng ba mươi mấy tuổi, thoạt nhìn không khác sư phụ lắm.
Cũng áo đen, tướng mạo anh tuấn. Chỉ có điều nửa mặt sưng lên, là do bị Ma Quân tặng cho cái tát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864166/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.