Nói xong, Hạ Hùng ngẩng đầu, nhìn lên hai người đang quần nhau giữa không trung, thở dài một hơi:
- Nếu bọn họ… đều là người của ta thì thật tốt biết bao?
Hai cao thủ Ngộ Tâm Cảnh… đánh qua vờn lại trên trời mười mấy hiệp mà vẫn bất phân thắng bại.Người trung niên bên phía Thanh Long Đường cười lạnh lùng và nói:
- Lão già kia vẫn còn muốn đánh tiếp hay sao? Tuổi sắp đầy một rổ rồi, liệu còn sức mà chống đỡ hay không đấy?
Ông già hơn tám mươi kia lại thản nhiên nói:
- Gừng càng già càng cay, câu này ngươi chưa từng nghe nói tới sao? Không đủ sức? Ngươi cho là già này giống ngươi hay sao? Ăn chơi đàng điếm đến sức cùng lực kiệt?
Rầm rầm rầm!Hai gã cao thủ Ngộ Tâm Cảnh… trào phúng mỉa mai nhau, sau đó lại cùng công kích nhau mãnh liệt.
Trên bầu trời, từng đợt sóng dao động không ngừng nổ ra, lan tỏa khắp bốn phía.
Cảnh tượng này khiến cho hơn mười vạn người thường bên dưới theo dõi đến độ lặng ngắt như tờ. Đồng thời trong lòng cũng nhấp nhổm không yên!
Cung Mạc Tình nhìn Triệu Tiêu, lạnh lùng nói:
- Vẫn còn ham đánh tiếp sao? Ngay trước mặt bọn người trần mắt thịt này, để bọn họ chê cười ư?
Triệu Tiêu lạnh lùng đáp lại:
- Giết sạch đám các ngươi xong đương nhiên sẽ tới phiên bọn họ!
Cung Mạc Tình cả giận nói:
- Họ Triệu ngươi bị ngớ ngẩn rồi hay sao? Còn đang có một cao thủ âm thầm ẩn núp kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864164/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.