Vương Đại Phát đứng lên, hướng đôi mắt sáng quắc về phía Sở Mặc:
- Theo ta thấy, tổ chức tình báo hiện nay mà Sở thiếu lập ra, còn quá non nớt và ấu trĩ… Khụ khụ, Đại Phát nói thẳng, mong Sở thiếu đừng trách.Sở Mặc lắc lắc đầu, ý rằng chính mình không trách.
Vương Đại Phát nói:
- Cô nương Sở Yên làm việc rất cố gắng, cũng rất có tài năng. Nói thật, nàng làm cũng không đến mức quá tệ! Nhưng quả thực là vẫn không thể theo nổi khát vọng của công tử. Quản gia một tay của quý phủ là Tùy Hồng Nho, thì chủ yếu lại chỉ am hiểu về những chuyện trên chiến trường. Những binh lính tinh nhuệ đã giải ngũ cũng đều là những kẻ tài ba. Nhưng quả thực còn cần phải trải qua một khóa huấn luyện đặc thù nữa mới có thể đáp ứng được nhu cầu của công tử.
Vương Đại Phát nhìn Sở Mặc:
- Nơi này dù sao cũng là giang hồ mà không phải chiến trường!
Sở Mặc im lặng gật gật đầu, những lời Vương Đại Phát nói quả thực đều có lý. Chú một tay và Sở Yên cũng biết rõ mấy điều này. Nhưng không còn cách nào khác, dưới tay Sở Mặc cũng không có người thích hợp để dùng. Hoàn toàn là việc bất đắc dĩ, không trâu bắt chó đi cày mà thôi.
Vương Đại Phát nói:
- Còn về phần Hứa thập công tử… tuy về mọi mặt y đều cực kỳ xuất sắc, nhưng chính thân phận của y lại là rào cản lớn nhất! Có lẽ, chính Hứa thập công tử cũng đã rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864158/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.