Toàn thân Hoa Xuyên Ngưu đã hoàn toàn ướt đẫm mồ hôi. Gã thở dài một hơi, cảm giác như vừa giãy ra từ chỗ chết vậy.
Nhưng niềm tin báo thù chống đỡ cho gã tiếp tục bò về phía trước.Khoảng cách xa xa phía trước của Hoa Xuyên Ngưu, Đại Công Kê có chút kinh ngạc truyền âm hỏi Sở Mặc:
- Tiểu tử ngươi làm chuyện thương thiên hại lý gì để người kia hận ngươi đến vậy?
- Ta giết con hắn!
Sở Mặc đáp.
- Ái chà, nhìn không ra ngươi lại còn là một tên tiểu ác ôn nha!
Đại Công Kê cười quái dị nói.
- Ngươi mới là ác ôn!Sở Mặc cả giận nói:
- Con của hắn muốn giết ta, muốn cướp đồ đạc của ta!
- Cạc, cạc, cạc, vậy đưa cho hắn là được rồi, loài người các ngươi không phải đều quảng cáo rùm beng lên là mình rất thiện lương hay sao?
Đại Công Kê chế nhạo.
- Xem ra ngươi hiểu lầm cực sâu với loài người rồi, có phải bọn họ cũng muốn luộc ngươi hay không?
Sở Mặc cười lạnh nói.
- Hừ!Đại Công Kê hừ lạnh một tiếng, không hề phản ứng lại Sở Mặc.
Cứ như vậy, Sở Mặc bò theo huyệt động này, Đại Công Kê ở phía sau bọc hậu, tổng cộng phóng ra bốn, năm lần uy áp.
Tuy là mỗi lần uy áp đều mãnh liệt như thế nhưng năng lực chống đỡ uy áp của Hoa Xuyên Ngưu… cũng càng lúc càng mạnh mẽ. Đến cuối cùng rõ ràng là nghiến răng nghiến lợi chống lại uy áp tiếp tục bò lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864144/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.