Chuyện Triệu Hồng Chí năm đó trộm Phong Dực Long Đản, người khác không biết, Phúc Long biết!
Lúc ấy vốn là hai người cùng đi, kết quả Phúc Long có chuyện quan trọng chậmtrễ. Triệu Hồng Chí liền tự hành động.
Sau Triệu Hồng Chí thiếu chút nữa gặp chuyện không may, Phúc Long còn vì thế tự trách rất lâu. Vẫn muốn tìm cơ hội tiến hành bổ cứu.
Sở Mặc bái sư ở Trường Sinh Thiên, cũng ở Trường Sinh Thiên chịu nhục, Phúc Long đã nghe nói qua. Lúc ấy còn ồn ào huyên náo. Nhưng với người của Trường Sinh Thiên thì chuyện này cũng không là gì. Rất nhanh cũng cũng không còn tiếng đàm luận.
Nhưng Phúc Long lại biết Triệu Hồng Chí vì chuyện này mà không vui. Thậm chí còn đi tìm Phúc Long, hỏi Phúc Long có phải hắn đã làm sai không?
- Thiếu niên kia, tư chất hết sức bình thường, ta có muốn thiên vị. Nhưng mộtphế nhân thì thật khó ăn nói! Lúc ấy kẻ thấy hắn có tư chất bình thường cũng không chỉ có mình ta.
- Ta lo chuyện năm đó sẽ bị lộ, nhưng vấn đề là... ta không thể nhận hắn!
- Phúc huynh, ta thật sự rất mâu thuẫn, kỳ thật... Ta rất muốn giết hắn, cũng muốn giết gia gia của hắn. Như vậy, chuyện năm đó không ai biết! Nhưng ta không hạ thủ được!
Phúc Long nhớ rõ, lúc Triệu Hồng Chí nói những lời kia, vẻ mặt mâu thuẫn và thần sắc phức tạp cùng tâm tình tích tụ khiến sắc mặt trắng bệch.
- Hồng Chí hiền đệ, sao ta cảm giác thân thể của đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864108/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.